Chương 59: Kỳ quặc

57 3 0
                                    

Giang Thiên Yết vỗ nhẹ trên lưng cô hai cái, giữ nguyên tư thế này ôm người xuống xe, đi vào khách sạn.

Vòng tay ấm áp của anh vừa dày vừa rộng, lồng ngực phập phồng mang lại đầy đủ cảm giác an toàn, như là cái nôi hoàn mỹ nhất, dỗ dành cô đi vào giấc ngủ.

Giang Thiên Yết quả thật vẫn không cùng cô ngủ chung một phòng.

Ninh Kim Ngưu nói anh cứng nhắc, sự thực đúng là như vậy.

Anh là một người có thể tuân thủ hứa hẹn, làm người độc thân suốt ba mươi năm, đối với chính mình nghiêm khắc đến mức gần như hà khắc.

Nếu như anh thực sự tôn trọng cô, sẽ tuyệt đối không bởi vì nhu cầu sinh lý mà động vào cô trước khi kết hôn.

Đương nhiên, anh không muốn quấy rầy giấc ngủ của cô cũng là một trong những nguyên nhân trong đó.

Giang Thiên Yết tắt đèn, cúi người, yên tĩnh nhìn khuôn mặt lúc ngủ của cô, tình yêu chứa trong mắt khiến cả người anh trở nên ôn hòa hơn một chút.

Anh liên tiếp khẽ ấn vài nụ hôn lên trán cô, khẽ nói: "Sau này ngoan ngoãn ở trong lòng anh, không cho phép em vụng trộm rời đi, có biết hay không?"

Chuyện cô rời đi năm đó, mang đến bóng ma khiến cho anh nhịn không được lo được lo mất.

Anh đã không thể chịu đựng được chuyện cô sẽ rời đi lần nữa.

"Cho dù có đi, cũng phải mang anh cùng đi, dù là tới nơi nào, anh sẽ luôn đi cùng em."

Anh cùng em lớn lên, cũng sẽ cùng em già đi.

Đây là lời hứa của anh.

Sau khi Giang Thiên Yết rời khỏi, trong bóng tối, Ninh Kim Ngưu mở một con mắt.

Lấy ra điện thoại di động, mở ra phần ghi nhớ.






Lúc 19:26, ngày 03 tháng 1 năm 2018, thoát ế thành công!

Tối nay, đã định trước không thể yên bình!

Đội trưởng Giang ở sát vách sau khi thổ lộ thành công trằn trọc hưng phấn cả một đêm, nhóm bạn tốt cùng tuổi ở các nhóm chat lớn cũng sôi trào lên.

Ninh tiểu thư thoát ế thành công bắt đầu phát tiền thưởng.

Một đêm này, cô được mọi người tôn xưng là tán tài đồng tử*

(Tán tài đồng tử* là tiểu đồng hầu hạ bên cạnh quan âm bồ Tát)

Mọi người trong nhóm bạn đều gửi lời hỏi thăm, một người trong đó còn cho cô một bao lì xì lớn, lập tức khiến Ninh Kim Ngưu càng cảm thấy vui vẻ.

Giang Thiên Yết nằm ở trên giường mắt phát sáng, sờ lấy điện thoại ra chuẩn bị tìm người khoe khoang một chút, kết quả lại phát hiện rất nhiều bạn tốt gửi tới tin nhắn chúc mừng anh thoát ế.

Giang Thiên Yết vẻ mặt mờ mịt, đây là tình huống gì? Vì sao người dân toàn thế giới dường như đều nắm rõ tiến độ yêu đương của anh trong lòng bàn tay?

Tiểu Trương vụng trộm gửi cho anh một icon vẻ mặt hiểu rõ, còn gọi anh cùng nhau đi cướp tiền lì xì.

Giang Thiên Yết càng mờ mịt.

Hơn nửa đêm, ai còn có thể buồn chán đến mức đi phát tiền thưởng?

Mở ra tin nhắc nhở của nhóm bạn bè đã bị anh tắt đi, điện thoại của anh bắt đầu không ngừng rung lên, một loạt "cảm ơn chị dâu" hiện lên, lập tức trong lòng Giang Thiên Yết có suy đoán.

Ninh tiểu thư đang đánh vào nội bộ đồng nghiệp của anh không hề phát hiện một nhân vật chính khác lặng yên xuất hiện, đang hạnh phúc với hình ảnh được chia sẻ của mình.

"Tôi quyết định bao dưỡng cái cây này!"

Đây thực sự là một cái cây mang tính kỷ niệm vô cùng hoàn mỹ! Mỗi một miếng vỏ cây đều dài một cách vô cùng cân xứng!

Giang Thiên Yết chậm tay, một cái lì xì cũng không cướp được, không hiểu sao có ảo giác bị bên ngoài bài xích, anh nghĩ nghĩ, bắt đầu đánh chữ.

"Còn chưa ngủ?"

Những lời này của anh vừa ra, nhóm trò chuyện vốn dĩ vô cùng náo nhiệt lập tức yên tĩnh trở lại.

Tên đầu sỏ tẻ ngắt đột nhiên xuất hiện còn không tự mình hiểu lấy, trực tiếp gọi tên Ninh Kim Ngưu, lại hỏi một lần, "Chưa ngủ, ơi một tiếng."

Ninh Kim Ngưu: Ơi ~~

Từ khi nói chuyện yêu đương, ngay cả ngữ khí cũng trở nên dập dờn!

Quá mười hai giờ còn dám không ngủ, trẻ nhỏ không nghe lời đều phải bị dạy dỗ!

Chú cảnh sát chính nghĩa từ trên giường xoay người nhảy xuống, mấy bước chạy nhanh tới cửa, vừa kéo mở cửa phòng liền nhìn thấy người trong lòng thông minh minh sắc sảo Ninh Kim Ngưu đang lặng lẽ kéo cửa ra, đứng ở cửa cười với anh.

"Không ngủ được?" Anh nhíu mày hỏi, tâm tình cũng giống cô khó có thể kiềm chế được mà nhảy nhót.

Biểu hiện bất ổn nghiêm trọng như vậy quả thực không giống với người đã lăn lội trong xã hội cùng đội hình sự hơn mười năm, lại giống như thiếu niên đầy nhiệt huyết năm đó chỉ vì một câu nói mà dám đi vào nơi nước sôi lửa bỏng.

"Không muốn ngủ." Ninh Kim Ngưu cắn môi cười, trên mặt mang theo một chút ửng đỏ, nhanh chóng kéo anh tiến vào, thật nhanh đóng cửa lại.

"Vì sao?" Giang Thiên Yết dựa vào trên cửa, giống như cảnh tượng lần đầu tiên gặp lại trên tàu điện ngầm, ánh mắt không tự khắc chế, càn rỡ liếc nhìn toàn thân cô.

Giống như muốn đem những lần không dám nhìn, những nơi không thể nhìn lúc trước đòi lại.

Anh nâng cằm cô, ngón cái ở trên mặt cô vuốt ve, động tác rất nhẹ, tới tới lui lui, yêu thích không buông tay.

"Anh ở ngay sát vách, tại sao em còn phải ngủ một mình?" Ninh Kim Ngưu nhảy về phía trước, trực tiếp treo ở trong ngực anh, nói rất chuẩn xác, "Ngày đầu tiên được tỏ tình thành công, chẳng lẽ em không thể được hưởng thụ việc có một người đàn ông làm ấm giường sao?"

Giang Thiên Yết thấp cười, ôm cô ngồi ở bên giường, nắm bắt mặt cô, mở đèn đầu giường.

"Em đối với sự tự chủ của anh thật có lòng tin."

GIANG ĐÔNG ÔM TRĂNG SÁNG   ***CHUYỂN VER KIM NGƯU_THIÊN YẾT****Where stories live. Discover now