Chương 14

369 49 3
                                    

14.

Đứng trước tình yêu, mấy kẻ ngu ngơ toàn chạy té khói thôi.

==========================

Rất rõ ràng, thiện ý của Dylan đã được truyền tới cho Alroy.

Người nghe lén xuất quỷ nhập thần này không làm ra mấy chuyện gây shock nữa, song, sau đó, không khí ở biển Forever lại có vẻ hài hòa trước đây chưa từng có.

Đối với chuyện này, cảm nhận rõ ràng nhất không ai ngoài mấy người trên đảo nhân tạo.

Dù Dylan tha thứ cho Alroy làm nhiều người thấy rất tiếc, nhưng hệ quả của nó lại làm mọi người vô cùng vui mừng: hình như chủ nhân xấu tính của biển Forever bỏ ý định đuổi bọn họ đi rồi.

"Không có bầy chim, không có kiểu hành hạ mới — tròn một tháng!" nghiên cứu viên trên đảo nhân tạo sắp mừng đến phát khóc: "Thật không thể tin nổi! Chúng ta lại sống trong yên bình một tháng!"

Sự vui mừng như thế, Velen không sống trong quãng thời gian đen tối đó khó mà cảm động lây — huống hồ, anh cũng không tin Alroy lại dễ dàng cho con người sống ở vùng biển này lắm.

Velen tin là Alroy chỉ gặp chuyện mình cảm thấy hứng thú hơn mới tạm thời bỏ qua đối thủ cũ của mình thôi, mà người làm hắn sinh ra hứng thú như thế, chỉ có thể là Dylan.

"Tôi không thích thế này." Dylan hát rất nhỏ, hàng mi cau lại làm cho nhóc có vẻ rầu rĩ, "Ca hát như này rất khó chịu."

Đây là thời gian trò chuyện hàng ngày, địa điểm vẫn là chỗ đá ngầm mà Dylan thích.

Velen ngồi ở mép thuyền, laptop trong tay phát ra giai điệu an ủi: "Xin lỗi, bọn hcú vẫn chưa xác định được phạm vi thính lực của Alroy, nếu không muốn bị hắn nghe thấy thì chỉ còn cách này thôi."

"Ừm ..." nhóc người cá bám vào thân thuyền, lơ đễnh đập đập đuôi xuống mặt nước.

Tiếng nước phụt lên làm Velen khó hiểu hỏi: "Có chuyện gì xảy ra sao? Hôm nay cháu có vẻ không vui lắm."

Dylan dừng việc đập nước lại, oán trách với nghiên cứu viên của mình: "Tôi vừa gặp anh ấy."

"Alroy? Ở gần đảo nhân tạo sao?" Velen hơi ngạc nhiên: camera được lắp xung quanh đảo cũng không quay được Alroy.

"Anh ấy ở cùng với bầy cá heo." Vẻ mặt nhóc con hơi hoang mang: "Chỗ đó chẳng có gì cả, thoạt nhìn anh ấy cũng không định đi bắt cá. Tôi vốn muốn chào anh ấy, nhưng anh ấy vừa nhìn thấy tôi thì xoay người đi luôn — tôi cũng không rõ cuối cùng là anh ấy muốn làm gì nữa."

Sự hoang mang cũng bủa vây Velen.

Tình huống như vậy cũng phải không xảy ra lần đầu.

Alroy rất để ý người bạn của mình, điều này đã được chứng minh ở thí nghiệm trước. Sau khi Dylan đồng ý giải hòa, Velen và đồng nghiệp cứ nghĩ rằng Alroy sẽ trở thành một người bạn đáng tin cậy, nhưng chủ nhân của biển Forever có vẻ còn đặc biệt hơn.

Không giao lưu, cũng không có truyền thụ những kĩ năng sinh tồn, thái độ của Alroy vẫn lạnh lùng như trước, cho dù Dylan chủ động chào hỏi, tên đó cũng chưa bao giờ đáp lại.

[Hoàn] Người cá ở biển Forever - Chủng TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ