Chương 13. Hàng xóm

150 15 2
                                    

     Draco là người thứ hai bước vào phòng và Granger lao vào vòng tay của hắn ngay khi hắn bước qua cửa, tới nỗi hắn bật ngửa vào tường.

     "Ối," hắn âu yếm nói, mỉm cười vào tóc cô và đặt một tay ra sau để dựa vào bức tường phía sau. "Rất vui khi được gặp em."

     Cô nhanh chóng lùi ra, đôi mắt nâu vàng quét qua mặt hắn rồi nhanh chóng di chuyển khắp cơ thể như thể kiểm tra xem có dấu hiệu tổn thương nào không. "Anh không sao," cô nói, thở phào nhẹ nhõm. "Anh không sao rồi."

     "Ừ," hắn gật đầu. "Mặc dù có hơi bẩn thỉu."

     "Nhưng là người hùng được rồi," Harry nhận xét với một nụ cười toe toét.

     "Người hùng bẩn thỉu," Draco tự mãn nói.

     Granger đảo mắt giữa họ, một biểu cảm tò mò hiện trên khuôn mặt cô trước khi cô đột ngột lùi lại, đập một cuốn sách mỏng vào cánh tay của Draco.

     "Ui da!" hắn kêu lên, hất cô ra. "Sao tự nhiên lại đánh anh?"

     "Hai người các anh!" cô hét lên chói tai. "Làm em lo tới phát ốm- em cứ nghĩ đã có chuyện gì xảy ra với Harry - "

     "Cái gì, em tưởng anh không quản được nó sao?" Draco nói, làm ra vẻ phẫn nộ. "Em thật thô lỗ, Granger."

     "Không, không, chỉ là -" cô hít một hơi thật sâu, đồng tử nhảy múa đầy phấn khích. "Ron và em thấy rằng thanh kiếm đã bị văng ra khỏi tủ kính- "

     "Gì?" Harry ngây người hỏi, chớp mắt ngạc nhiên trước khi cậu đột nhiên phóng về phía lều của mình, gần như đẩy Weasley ra khỏi đường khi cậu cố gắng tiếp cận cậu bạn thân và sau đó dường như ngã nhào qua cửa lều.

     Draco nắm chặt tay Granger, tặng cô một nụ cười tự mãn trước khi nhanh chóng theo sau pháp sư tóc đen. Hắn gạt tấm bạt lều sang một bên và ra hiệu cho cô vào trước, hít một hơi thật mạnh khi nhìn thấy chiếc tủ của thanh kiếm, những mảnh thủy tinh đã vỡ vụn trên sàn gỗ.

     "Ồ," Draco chỉ vỏn vẹn nói, một phản ứng khá nhẹ cho sự ngạc nhiên thực sự của mình.

     "Em biết," Granger đáp lại, giọng thì thào phấn khích. "Em đã nhìn thấy thanh kiếm và em chỉ biết rằng Harry đã làm một điều gì đó cực kỳ ngu ngốc-"

     Nhưng Harry thì đang ở trong tình trạng bàng hoàng, thu mình giữa những mảnh thủy tinh. "Không phải mình," cậu liền đính chính, cầm lấy thanh kiếm trong tay phải. "Mình không phải là người dũng cảm. Đó là Draco."

     "Draco?" Weasley vọng lại một cách khó chịu từ nơi mà cậu lặng lẽ lảng vảng phía sau họ. "Nó đã làm thứ mà chúng ta đang làm bây giờ à?"

     "Rõ ràng," Draco cứng nhắc đáp. "Mặc dù đó không phải là vấn đề - Ronald."

     "Gì?" Granger hỏi, mặc kệ thái độ cả hai và quay sang Draco. "Ý anh là sao? Đã xảy ra chuyện gì? Kể cho tụi em nghe mọi chuyện đi!" Mắt cô ngay lập tức tìm kiếm cả hai bàn tay của hắn và Harry, có lẽ là tìm chiếc vương miện, trước khi ngước lên kinh ngạc. "Hai người phá hủy nó rồi?"

[Transfic] Dramione- Thế giới này hay bất kì nơi nào khác II: Dấu hiệuWhere stories live. Discover now