Chương 10 - Không cùng một thế giới

2.4K 56 4
                                    

Một cái hành lang mười mấy mét đi hết gần một phút, đi vào bên trong, Lâm Dư Hi nhịn không được thở ra một hơi nặng nề.

"Đáng sợ không?"

Lâm Dư Hi lắc đầu, bất đắc dĩ cười một cái: "Tôi không nghe thấy gì, cũng không nhìn thấy gì cả. Lỗ tai của tôi muốn điếc luôn rồi, mắt cũng bị mờ hết luôn." Không cẩn thận một chút, chân trẹo xuống một cái.

Chu Tử Chính vội đỡ cô: "Vừa mù vừa điếc, vậy thì vịn chắc gậy chống đi!"

Nhưng Chu Tử Chính cũng không làm cây gậy được bao lâu. Dù sao Lâm Dư Hi cũng từng học võ, rất nhanh đã nắm bắt được trọng tâm khi mang giày cao gót. Sau khi cô bước đi vững vàng, liền buông lỏng cánh tay của Chu Tử Chính.

"Chắc tôi là cây gậy chống tuổi thọ ngắn nhất trên đời này rồi." Chu Tử Chính nhìn đồng hồ, "Mới có 1 phút 40 giây thôi."

"Đã đủ lâu rồi đó." Lâm Dư Hi từ từ điều chỉnh tư thế cất bước đi tới. Làn váy đung đưa trái phải theo bước chân lưu loát của cô, tìm được nhịp điệu của chính mình.

Giữa hai hàng chân mày của Chu Tử Chính lộ ra vẻ khen ngợi. Kiên cường, là lớp vỏ bảo vệ của cô.

Hai người đi vào trong hội trường, giữ một khoảng cách, không gần không xa. Sau đó, Lâm Dư Hi gặp được Hứa Nặc và Trình Tuyền, gần như cùng lúc chạm mắt với nhau.

Chu Tử Chính tránh đi, không tự chủ được, rồi xoay người trò chuyện với người bên cạnh. Sự xuất hiện của Chu Tử Chính thu hút sự chú ý, những người trông hội trường rối rít đi lên chào hỏi với anh. Lâm Dư Hi yên lặng đứng một bên, nhìn nụ cười đơn điệu và ánh mắt dần trống rỗng trên mặt anh.

Chu Tử Chính được nhân viên công tác dắt đi, trước khi đi, ra hiệu với Tống Thành Trạch. Tống Thành Trạch hiểu ý đưa Lâm Dư Hi đến chỗ ngồi ngồi xuống.

"Chủ tịch Chu phải trò chuyện ít nhất nửa tiếng đồng hồ đó. Cô ngồi ở đây một chút, buồn chán thì lướt weibo đi."

"Mấy ngày nay, tôi vẫn là đừng lên weibo thì hơn!"

"Phải đó, cô đang hot lắm đấy. Hễ là phụ nữ dính dáng tới chủ tịch Chu đều rất hot." Tống Thành Trạch vừa nói xong liền cảm thấy có chút không ổn, đây là tình tiết mờ ám của ông chủ đen tối à? Anh ta khụ khụ hai tiếng: "Nhưng mà, cô cũng nhìn ra đó, những người được gọi là bạn gái trước kia của chủ tịch Chu ấy, không có ai là thật đâu."

"Trước kia thế nào không thay đổi được, quan trọng nhất là sau này tìm một người thật kìa."

"Tôi thấy không dễ đâu." Tống Thành Trạch nuốt nước miếng, nuốt câu sau vào luôn: Cô có cơ hội nhất đấy.

Lâm Dư Hi nhìn anh ta: "Anh đi theo anh ấy lâu lắm rồi hả?"

"7 năm mấy rồi." Tống Thành Trạch nhíu mày nhìn về phía Trình Tuyền, "Nhìn cô ta từ cô Trình trở thành bà Châu tương lai, rồi lại trở thành bà Hứa."

Trình Tuyền, có một nét đẹp khiến người ta kinh ngạc, giống như một người con gái thanh nhã thoát tục, mang nét đẹp cổ điển trong tranh sơn dầu của họa sĩ nổi tiếng, giơ tay nhấc chân đều có vẻ cao quý đậm nét, toàn vẹn trời ban.

Em chạy không thoát tay anh đâu - Khiên MộngTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon