Chương 25 - Phục vụ?

2.1K 39 3
                                    

Lúc hai người đi ra khỏi phòng, Chu Diễn Long và Lâm Chi Hiên vẫn đang trong tình trạng khó phân thắng thua. Có một loại tri kỷ, gọi là kỳ phùng địch thủ.

Hai người đứng ngoài xem một lúc, Chu Tử Chính cầm Palaroid: "Xem ra hai người ba này còn phải chiến đấu thêm một lúc nữa, chúng ta ra ngoài bãi biển dạo một chút đi!"

5 giờ chiều, cái nóng rát của ánh mặt trời mùa hè đã bớt đi không ít. Chu Tử Chính chụp lại bờ cát vàng, bầu trời màu da cam, đột nhiên để trước mặt Lâm Dư Hi, 'kịch' một tiếng, chụp cho cô một tấm ảnh.

"Anh làm gì vậy?!" Lâm Dư Hi kêu lên.

"Chụp lại hình bóng đang xuất hiện trong đầu tôi!"

"......"

"Lần trước ở bệnh viện, gặp lại Trình Tuyền, cảm giác lúc của tôi dành cho cô ấy không khác gì mấy với khi nhìn bờ cát này vậy."

"Rốt cuộc đã suy nghĩ thông suốt rồi."

Chu Tử Chính nhìn ra biển lớn: "Bây giờ tôi có thể trả lời vấn đề của em, sự lựa chọn của tôi là cái thứ ba, bọn họ như thế nào, tôi đã không còn quan tâm nữa."

Lâm Dư Hi mỉm cười: "Tốt lắm! Thực ra đợt điều trị của anh tiến triển rất tốt, thời gian của cả đợt điều trị có thể rút ngắn lại."

Chu Tử Chính nhìn cô: "Tôi biết! Nhờ có thần y như em đó."

"Thực ra tôi không có làm gì hết. Lẽ nào trước kia anh không có tìm đến Trung Y làm châm cứu?"

"Tìm rồi, châm cứu hơn một năm trời."

Lâm Dư Hi ngạc nhiên: "Châm cứu hơn một năm cũng không có chuyển biến tốt ư?"

Chu Tử Chính cười mờ ám: "Bởi vì người châm cứu cho tôi là một ông chú! Ông ấy không giống như bác trai, có được một cô con gái xinh đẹp làm trợ lý đắc lực."

Lâm Dư Hi nhịn không được thầm mắng anh một câu: Mẹ nó, lại nữa! Ăn đậu hũ thật sự ăn đến thành tinh luôn rồi.

"Bây giờ bệnh của anh được cải thiện rất tốt, có thể tìm người đẹp đến phục vụ cho anh rồi đấy." Lâm Dư Hi không kiềm được mà khiêu khích.

Khóe miệng của Chu Tử Chính khẽ nhếch lên: "Ý em là phục vụ gì?"

"Mấy cái này anh hiểu rõ hơn tôi chứ!"

"Ồ? Vậy, em có cung cấp phục vụ không?"

"Anh......" Thoáng chốc Lâm Dư Hi đỏ mặt.

"Nếu là kiểu phục vụ mà người đẹp có thể cung cấp, em là người đẹp, dĩ nhiên có thể cung cấp rồi, tôi hiểu như vậy đúng chứ?" Chu Tử Chính nói rất rõ ràng rành mạch, lời lẽ chính đáng.

Lâm Dư Hi hối hận rồi, cô không nên trêu chọc anh! Cô quay đầu qua, không nhìn anh nữa: "Ván cờ của họ chắc là xong rồi, về thôi!"

Chu Tử Chính cười khẽ, em lại chạy trốn rồi! Được, xem em có thể chạy đi đâu?

------

Chu Diễn Long và Lâm Chi Hiên đánh cờ xong, ngồi uống trà tán gẫu ngoài phòng khách.

"Chuyện vụ kiện, anh đừng nghĩ nhiều quá, Tử Chính làm việc cũng làm người khác yên tâm lắm."

Em chạy không thoát tay anh đâu - Khiên MộngWhere stories live. Discover now