Chương 60 - Ngoại truyện

764 10 0
                                    


Sau khi diễn tập xong đã là cuối tháng sáu rồi. Hai tháng không gặp, khiến Lưu Vũ vô cùng nhớ nhung.

Ngày đó lúc anh và Cao Phong rời đi, Từ Nhan và Giai Giai còn đang trong giấc mộng, mặc dù không nỡ nhưng vì kỷ luật của quân đội vẫn phải rời khỏi.

Lần diễn tập này rất thành công, thành công đến khiến cho mấy người chủ chốt đều được tấn thăng. Lưu Vũ nhờ vào lần diễn tập này, từ phó chính ủy trực tiếp tấn thăng làm chính ủy đoàn, Cao Phong cũng thành phó đoàn trưởng, mà một người lính khác của anh - Hùng Khải cũng từ liên trưởng thành một doanh trưởng.

Nhưng Lưu Vũ đã không thể đợi quân khu trao huy hiệu, vừa xuống máy bay liền muốn trực tiếp chạy về nhà. Lâu vậy không gặp được vợ, cũng không biết hiện tại cô thế nào. Nhưng anh không ngờ, Từ Nhan nghe chị Chu nói hôm nay bọn họ trở về thì đã ở phi trường chờ. Anh không biết, trong lòng chỉ có một ý muốn về nhà, nên chạy ngang qua người vợ mình rồi tiếp tục nhắm hướng cửa sân bay.

Có điều, trang phục lại bị người ta kéo lại.

"Thật xin lỗi, nhường một chút." Lưu Vũ cho là đụng người nọ, vội vàng xin lỗi, nóng lòng muốn về nhà ôm vợ.

"Anh đi đâu đó?" Người kéo anh đang nhìn anh cười.

Thấy nữ tử lúm đồng tiền như hoa đứng trước mặt, Lưu Vũ đột nhiên cười, kìm lòng không được liền ôm lấy cô, cũng không quản trên người mình còn mặc quân trang, cũng không quản bây giờ là ở sân bay, người đến người đi rất nhiều.

"Bà xã, anh nhớ em muốn chết, hai tháng không gặp giống như qua hai thế kỷ rồi." Lưu Vũ cảm thán.

Từ Nhan nhẹ nhàng vỗ ngực của anh, cười mắng: "Ba hoa."

Lưu Vũ lại cười he he, đột nhiên liền từ sau lưng lấy ra một bó hoa, đưa tới trên tay của cô: "Tặng bà xã."

Từ Nhan kinh ngạc nhìn bó hoa này. Hoa này rất kỳ quái, không giống mua ở tiệm, mà cứ như hái ở đất hoang, nên cô hỏi: "Hoa dại à?"

Lưu Vũ mở trừng hai mắt với cô: "Hoa dại, em không thích à?"

"Anh lại dám hái hoa dại ở ngoài?" Từ Nhan cố ý sưng mặt lên, khóe miệng lại mang theo nụ cười.

Lưu Vũ liền nhét hoa vào ngực cô, miệng nói: "Bà xã, hoa này anh hái ở chỗ diễn tập, anh thấy đẹp quá nên liền hái cho em. Thế nào, bà xã không thích sao?"

"Anh xem em là hoa dại à?" Từ Nhan hỏi một đằng, trả lời một nẻo.

Lưu Vũ nhẹ nhàng nói ở bên tai cô: "Ở trong mắt anh, em đẹp và trân quý hơn bất kỳ loài hoa nào."

Lúc này Từ Nhan mới nở nụ cười, thu hồi vẻ giận dỗi, vì tán tỉnh nhau ở sân bay quá không hợp thời, muốn tán tỉnh cũng phải trở về nhà.

Vui sướng hài lòng về nhà, cắm hoa vào bình xong liền cảm thấy hoa còn đẹp hơn mua ở tiệm.

"Bà xã, anh nhớ em muốn chết, rất lâu rồi chưa âu yếm với em." Lưu Vũ vội vàng tới ôm cô, lại bị Từ Nhan đẩy ra, "Anh còn chưa tắm."

Lưu Vũ trả lời cô lại là một cái ôm kiểu công chúa, vui vẻ ôm cô tiến vào phòng tắm: "Chúng ta cùng nhau tắm, rất lâu không tắm uyên ương rồi."

Cưới Chui Với Trung TáWhere stories live. Discover now