11

8.3K 234 4
                                    

Editor: Mứt Chanh 

Ở Lâm viên Cô Tây, trời cũng đã khuya. 

Bốn phía đèn đường san sát nhau chiếu sáng toàn bộ khu biệt thự, ngẫu nhiên truyền ra vài tiếng mèo hoang kêu có lẽ cũng hiểu rõ chỗ này là nơi người có tiền. 

Ngày thường Khương Kiền sống ở nơi này, cách công ty cũng gần, một người ở cũng thanh tịnh. 

Trợ lý Lưu dừng xe rồi mở cửa xe cho Khương Kiền liền nhìn thấy vị Mạnh Thử Hàn tiểu thư bị dân mạng bôi đen đang nằm ở trên đùi Khương tổng. 

Trợ lý Lưu hơi thất thần, chưa từng gặp qua người phụ nữ nào dám làm như vậy. 

Trợ lý Lưu đang muốn nói chuyện đã bị ánh mắt lạnh như băng của Khương Kiền quát bảo ngưng lại. 

Khương Kiền cúi đầu nhìn thấy Mạnh Thử Hàn gối trên đùi anh, cổ thon dài như ngọc ở dưới ánh đèn đường phảng phất màu huỳnh quang. 

Anh duỗi tay nhéo mặt Mạnh Thử Hàn, "Tới rồi, tỉnh tỉnh." 

Bên trong Mạnh Thử Hàn nửa say nửa tỉnh chép miệng, không có lên tiếng, trợ lý Lưu do dự vẫn là mở miệng nói: "Khương tổng, nếu không...... Để dì Trịnh tới đỡ Mạnh tiểu thư đi vào nghỉ ngơi được không?" 

"Không cần." 

Khương Kiền phát ra giọng khàn khàn, duỗi tay ôm lấy eo của Mạnh Thử Hàn, trên eo mảnh khảnh dường như không có mấy lượng thịt, anh cảm thấy mình một tay là có thể nắm hết. 

Anh mở cửa xuống xe liền đem Mạnh Thử Hàn chặn ngang bế lên, đi vào bên trong biệt thự. 

Dì Trịnh nghe nói đêm nay Khương Kiền đi ra ngoài xã giao, nghĩ đến hẳn là ăn uống không thoải mái cho nên ở nhà làm chút cháo lót dạ dày. 

Kết quả từ trong phòng bếp đi ra liền nhìn thấy Khương tổng ôm một người phụ nữ lên lầu! 

Ánh mắt dì Trịnh kỳ quái nhìn về phía trợ lý Lưu, trợ lý Lưu cũng là một người mặt đen đầu đầy dấu chấm hỏi, ai biết Mạnh Thử Hàn này lại có bản lĩnh như vậy vì ngay cả Khương tổng thanh tâm quả dục cũng có thể lay động được. 

Khương Kiền trực tiếp mang Mạnh Thử Hàn lên phòng anh, khi cô say thực ngoan, không có ói chỉ là ngủ đầu có chút choáng váng, ngẫu nhiên nỉ non hai tiếng, không có dáng vẻ giương nanh múa vuốt như ngày thường. 

Khương Kiền đem cô đặt ở trên giường, lễ phục trên người cô đã khô nhưng anh vẫn không yên tâm sợ cô bị cảm mạo vì thế từ tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ màu xanh đen muốn thay cho cô. 

Trong tay anh cầm áo ngủ, đứng ở mép giường nhưng lại ngơ ngẩn. 

Như vậy...... Quá là không tốt đi? 

Tuy rằng nói hai người là vợ chồng nhưng anh cùng Mạnh Thử Hàn trước sau cũng không giống như vợ chồng bình thường, ở giữa vẫn luôn có cái gì ngăn cách, nếu như không có sự đồng ý liền cởi quần áo chờ khi cô tỉnh lại có tức giận hay không? 

Chỉ là do dự một cái chớp mắt, Khương Kiền liền cử động. 

Anh kéo váy của Mạnh Thử Hàn,nhưng mà...... Cái váy này cởi như thế nào? Như thế nào không có nút thắt? 

[Ngôn-Hoàn] Khương tiên sinh hôm nay cũng muốn công khaiWhere stories live. Discover now