46

6.9K 185 4
                                    

Editor: Mứt Chanh

Lạc Phán liên tục khiêu khích châm ngòi, đối với Mạnh Thử Hàn mà nói đều không dùng được.

Nếu  hữu dụng thì điều duy nhất chính là biết được lúc Khương tổng còn trẻ trêu ghẹo gái còn rất lành nghề.

Khen con gái người ta xinh đẹp  hiện tại lại là cứng giống như kim cương.

Đêm đó dì Trịnh làm rất nhiều đồ ăn, cô cùng Khương Kiền ăn qua sau đó liền bắt đầu làm chuyện riêng của mình.

Mạnh Chấn Quốc như cũ vẫn không  liên lạc với Mạnh Thử Hàn, thông tin người liên hệ trên WeChat  tựa hồ giống như là giả

Buổi tối, hai người tắm rồi nằm ở trên giường.

Mạnh Thử Hàn đem chăn tròng lên trên đầu, ở trong ổ chăn xem điện thoại, Lục Hưu bình an về tới quê, chờ đến qua Tết Âm Lịch trở về là có thể chính thức tiến vào đoàn phim.

Cô đang cùng Lục Hưu trò chuyện, dạy cậu ta ở đoàn phim  cùng đạo diễn ở chung như thế nào, đột nhiên chăn đã bị người khác xốc lên.

Khương Kiền nhích qua, nhìn đến tên người đang trò chuyện với cô, đôi mắt hơi hơi nhíu lại còn bất động thanh sắc mà nói: "Đừng buồn, hãy cẩn thận."

Mạnh Thử Hàn nhớ tới chuyện của Lạc Phán, đem điện thoại ném ở một bên, phồng má lên nhéo eo Khương Kiền.

"Vậy anh nói em đẹp, em liền nghe lời anh."

Khương Kiền liếc qua, môi giật giật, "Này có cái gì haymà nói?"

"Không được không được, anh phải nói." Tính tình Mạnh Thử Hàn trỗi dậy, quấn lấy Khương Kiền, "Khi còn nhỏ anh còn cùng Lạc Phán nói qua những lời này,anh có phải hay không căn bản là không thích em!"

Ấn đường của Khương Kiền bỗng nhiên nhảy dựng, thân thể vừa động liền đem Mạnh Thử Hàn trực tiếp giam cầm ở trong ngực.

Anh mở miệng nói: "Bà xã của anh là đẹp nhất."

Cuối cùng, còn phải bổ sung một câu: "Anh đều đã quên mất Lạc Phán, nơi nào còn nhớ rõ mình nói cái gì."

Mạnh Thử Hàn cười rộ lên, cảm thấy mỹ mãn, ngón tay thon dài chọc ở hầu kết của Khương Kiền, nói: "Hôm nay Lạc Phán lại tới tìm em, còn nói mang thai con của anh."

Khương Kiền nhíu mày: "Sau đó thì sao?"

"Ha ha, sau đó em nói anh vô sinh, mặt cô ta liền trắng bệch." Cô nhớ tới cảnh tượng khi đó liền cảm thấy rất là khôi hài vỗi bật cười lên.

Sắc mặt Khương Kiền lạnh xuống, đôi mắt đen nhánh nhiễm môt tia lạnh lẽo.

Mạnh Thử Hàn đang cười đã bị Khương Kiền hôn lấy.

Cô bị hôn đến sắp thở không được, trên môi còn bị Khương Kiền gặm một chút, có chút đau.

Sau khi hôn xong, giọng nói Khương Kiền trầm thấp, mặt lạnh nhìn cô: "Vô sinh sao? Mạnh Thử Hàn, em muốn thử một chút hay không?"

Đôi mắt Mạnh Thử Hàn đột nhiên sững sờ, có chút do dự, ánh mắt tự tại không lớn.

Ánh mắt cô từ trên người Khương Kiền dời đi, tay phải bắt lấy chăn, chăn mềm mại rơi vào tay giống như là Khương Kiền mỗi lần nhẹ nhàng ôm cô.

[Ngôn-Hoàn] Khương tiên sinh hôm nay cũng muốn công khaiWhere stories live. Discover now