25

8K 221 29
                                    

Editor: Mứt Chanh

Mạnh Thử Hàn đang xem bình luận liền nghe được tiếng chuông cửa vang lên.

Cô ở chỗ này trời xa đất lạ, quen biết cũng chỉ có diễn viên ở đoàn phim.

Cô nhanh chân đi mở cửa, vừa mở ra là Thịnh Nguyên.

Trên mặt Thịnh Nguyên kiềm chế chút phiếm hồng, lúc nhìn thấy Mạnh Thử Hàn mới hơi chút thở phào nhẹ nhõm.

Thanh âm hắn ôn hòa hỏi Mạnh Thử Hàn: "Chị Thử Hàn, em, em nghe đạo diễn nói chị không thoải mái, muốn đi bệnh viện hay không?"

"Không cần, nghỉ ngơi một lát liền khỏe."

Kỳ thật Mạnh Thử Hàn cảm thấy chính mình cùng Thịnh Nguyên không có bao nhiêu giao tình, nhưng cùng diễn mấy ngày qua, lúc này người ta vừa nghe nói mình không thoải mái liền mắt trông mong mà tới cửa nhìn xem.

Mạnh Thử Hàn cũng không còn nhỏ, cũng hiểu đây là cái gì.

Chính là tiểu nam sinh đối với đại tỷ tỷ có dạng cảm tình khác.

Tuy rằng nói Mạnh Thử Hàn thường xuyên ở ngoài miệng nói muốn đi tìm tiểu thịt tươi gì đó nhưng kia cũng là hù người.Ở ngoài miệng lưu manh một chút nhưng trong thực tế không có khả năng thật sự đi tìm tiểu thịt tươi.

Vào trong phòng, Mạnh Thử Hàn rót một ly nước sôi để nguội cho Thịnh Nguyên, Thịnh Nguyên nắm ở trong tay do dự sau một lúc lâu mới  nói ra: "Chị Thử Hàn, em nhìn thấy mọi chuyện trên mạng, chị cũng đừng quá khổ sở."

Mạnh Thử Hàn ngồi ở một bên, biểu tình tản mạn mà lại nhẹ nhàng, đùi thon dài như có như không mà đong đưa.Cô không có mang giày cho nên có thể nhìn thấy đôi chân trắng nõn mà lại tinh xảo.

Cô nghe được Thịnh Nguyên nói, ánh mắt liền dời qua.

Không thể không cười, em trai này thật đúng là đem cô trở thành tiểu bạch thỏ ngây thơ bị ủy khuất liền trốn đi khóc.

Tay Thịnh Nguyên nắm ly nước khẩn trương hơn một chút, trên mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.

Mạnh Thử Hàn nhàn nhạt mở miệng nói: "Em trai hôm nay em còn cảnh quay sao?"

"A?" Thịnh Nguyên ngẩng đầu lên, "...... Vâng,còn."

"Vậy em còn đến nơi này của tôi làm gì?" Cô đứng dậy, áo sơ mi chiffon trắng hơi có chút trong suốt, Thịnh Nguyên đều có thể nhìn thấy cô mặc áo ba lỗ trắng lót bên trong, trên mặt lại nhịn không được mà đỏ lên.

Mạnh Thử Hàn tiếp tục nói: " đạo diễn Trương rất khó tính, tôi cảm thấy cậu không nên ở nơi này của tôi lãng phí thời gian, càng quan trọng là cậu muốn lôi kéo tôi cùng nhau lăng xê hay là thật sự quan tâm tôi? Sao?"

Âm cuối không chút để ý, Thịnh Nguyên bỗng nhiên ngẩng đầu lên,  đột nhiên không kịp phòng ngừa nhìn thẳng vào đôi mắt thấu đáo của Mạnh Thử Hàn.

Thịnh Nguyên há miệng thở dốc: "Chị Thử Hàn, em......"

Mạnh Thử Hàn "Phụt" một tiếng bật cười, đem ly nước trong tay Thịnh Nguyên lấy lại, cười nói: "Tốt, chơi cũng chơi đủ rồi, cậu vẫn là đi đoàn phim đi."

[Ngôn-Hoàn] Khương tiên sinh hôm nay cũng muốn công khaiΌπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα