Chương 2 ☑ Em vẫn sẽ đợi

434 54 7
                                    


Buổi sáng Quyền Chí Long đến xưởng sửa chữa để làm việc. Hắn chưa từng làm qua công việc này nên cần thời gian học việc. 

"Trước tiên bây giờ chú mày cứ đi theo thằng Lâm học hỏi đi."

Quyền Chí Long gật đầu, đứng trước mặt hắn chính là thằng Lâm. Người này nhỏ tuổi hơn hắn nhưng lại có nhiều kinh nghiệm trong sửa chữa. Không giới thiệu hẳn rõ ràng tên tuổi chỉ đơn giản gọi là thằng Lâm thôi. 

"Anh Long, anh cứ gọi em 'thằng Lâm' như mấy anh trong xưởng gọi đi. Cho thân mật nhé."

"Ừ, được thôi."

Thằng Lâm người ngợm cũng nhỏ con, nhưng rất nhanh nhạy trong việc làm. 

"Bộ phận của xe máy khác với ô tô lắm. Anh phải học nhớ trước đã. Sau đó mới có thể học cách phát hiện các lỗi bị hư cả xe, hư ở đâu, sửa như thế nào."

Quyền chí Long lại gật đầu. Hắn sẽ cố gắng ghi nhớ những gì có trong một chiếc xe to lớn này. Đúng là chuyện hắn chưa bao giờ tưởng tượng ra. Nhưng thôi, học thì học. 

Người anh mà Chí Long quen biết hiện đang làm chủ ở nơi này. Người này hắn quen biết sau lần đi net. 

"Sao, chú mày làm quen được chỗ này chưa?"

"Cũng quen được sơ sơ rồi."

"Ừ, cố gắng làm đi. Anh đi kiểm tra vài thứ đây. Trưa nay cùng ăn cơm nhé."

"Ừ, em biết rồi."

Sau đó hắn lại tiếp tục đi theo thằng Lâm để học việc. 

Hắn làm việc đến tận chiều mới ra về. Tiền lương ở đây cũng giống như chỗ làm trước, đó là nhận tiền lương theo ngày. Một ngày làm được bao nhiêu giờ thì nhận bấy nhiêu tiền. 

Nhận tiền xong thì Quyền Chí Long về nhà. Những chỗ làm trước hắn chỉ làm khoảng thời gian vài giờ thôi. Vậy mà bây giờ lần đầu tiên hắn đi làm đến tối mịt mới trở về nhà. Tiền lương ngày đầu cũng kha khá. 

"Long, không đi nhậu sao?"

Hắn xua tay "Không đi đâu. Hôm nay em mệt rồi."

Quyền Chí Long lần đầu tiên từ chối cuộc đi chơi đêm. Hắn cảm thấy đói bụng vì mới chỉ ăn một bữa trưa. Nhưng hôm nay khá mệt nên hắn không muốn tạt vào cửa hàng mua đồ ăn. Về nhà ngủ một giấc cho đỡ đói cũng được. 

Khi về đến phòng trọ Quyền Chí Long hoàn toàn bất ngờ khi có người đang ngồi trước cửa phòng của hắn. 

"Này....cậu đã ở đây từ bao giờ?"

Lý Thắng Hiền vui mừng khi nhìn thấy hắn "Anh về rồi à? Em đợi anh từ buổi trưa." 

"Từ trưa sao? Bây giờ đã bảy giờ tối rồi. Cậu có thời gian đến mức ngồi đây đợi tôi đến giờ?"

Lý Thắng Hiền đã đi đến vài chỗ mà Chí Long từng đi qua. Nhưng hiện tại giờ trưa thì các quán bar còn chưa mở cửa. Đến các tiệm net thì không tìm thấy hắn. Không còn cách nào khác, đành quay về ngồi lại ở cửa nhà trọ của hắn tiếp tục chờ đợi. 

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Where stories live. Discover now