Chương 18 ☑ Nói dối thật tệ

254 32 2
                                    




"Giám đốc của tôi đang có bệnh, không thể uống nhiều rượu. Tôi sẽ uống thay cậu ấy ly này."

Nói là làm, Quyền Chí Long dành lấy ly rượu ngưỡng cổ uống cạn một hơi. Ly rượu đắng tràn xuống cổ làm cho hắn cả thấy như bị đốt cháy. Uống xong Chí Long vẫn mặt lạnh trả lại cái ly cho người kia.

Lý Thắng Hiền biết cả cậu và hắn bây giờ đang trong một tình thế khó xử. Cậu rất muốn rời khỏi đây nhưng vì là xung quanh đều là các bậc trưởng bối. Không thể rời đi trước họ được. Đành nhẫn nhịn cho đến khi buổi tiệc tàn. Đến lúc này, Quyền Chí Long cũng say mèn không khác gì những người kia. Từng người trong số họ đều được tài xế đến đưa đi, còn cậu thì đang vấn vả đưa Chí Long ra xe. Lúc này hắn đã rất cố gắng để đứng vững, nhưng khi mọi người rời đi thì Chí Long mới dám thả lỏng mà ngồi bệt xuống đất. Hôm nay thật là vất vả cho hắn rồi.

Khó khăn lắm mới có thể dìu Chí Long ra xe. Bây giờ đưa hắn về nhà trọ thì được rồi nhưng cậu lại không an tâm lắm. Liệu là Quyền Chí Long sẽ ổn khi ở một mình chứ? Sau vài giây phút khó khăn suy nghĩ, cuối cùng cậu quyết định là sẽ ở lại nhà của hắn luôn. Như vậy sẽ tiện chăm sóc hơn.

Tìm một chỗ gửi xe ở gần nhà trọ của Chí Long, sau đó đưa hắn đi bộ về.

"Chí Long, anh để chìa khóa nhà ở đâu? Nói cho em biết được chứ?"

"..." Bây giờ hắn làm gì còn nghe hay hiểu được cái gì nữa. Quyền Chí Long đang ngủ gục trên vai cậu.

"Trời ơi tôi điên mất." Làm gì mà say đến mức này vậy chứ. Trước đây tửu lượng của Chí Long rất tốt, cùng lắm chỉ là mặt đỏ bừng lên một chút thôi.

Cậu không còn cách nào khác đành thất lễ với hắn vậy. Lý Thắng Hiền đưa tay tìm khắp người hắn từ túi áo đến túi quần. Quyền Chí Long bị nhột liền tránh né trong vô thức "Anh yên một chút đi, chìa khóa đâu rồi?"

"....Túi quần....phía sau....Nhột quá."

"Sao, túi quần ở phía sau đó à?" Đúng là có một chiếc chìa khóa phòng trọ ở túi quần phía sau. Lấy được chìa khóa cậu nhanh chóng mở cửa. Quyền Chí Long vào được nhà thì liền đặt lưng xuống nằm ngủ ngay.

"Này, anh đợi em trải nệm ra rồi ngủ có được không?" Nếu cứ nằm trên sàn như thế này sẽ bị cảm lạnh cho mà xem.

Có lẽ là bây giờ Thắng Hiền đã hiểu cảm giác mỗi khi Chí Long đưa cậu về nhà lúc cậu sau rồi. Chắc cũng chật vật giống như thế này đây. Quyền Chí Long lúc say thì rất may là chỉ ngủ mà không hề nôn ọe hay là gây ồn ào.

Thắng Hiền không về nhà mà sẽ ngủ lại đây nên cậu cũng đi đến tủ trải tấm nệm bên cạnh Chí Long. Đã lâu rồi cậu chưa được ngủ cạnh hắn như thế này. Những ngày qua Lý Thắng Hiền đã suy nghĩ rất nhiều nhưng vẫn không ra vì sao Chí Long lại nói chia tay. Hai người chỉ vừa mới quen tìm hiểu nhau thôi, quan hệ cũng đang rất tốt. Vậy mà đột nhiên Quyền Chí Long nói muốn chia tay.

"Chí Long, rốt cuộc thì anh làm sao vậy? Vì sao lại không thích em nữa."

Quyền Chí Long bây giờ đã say mèm, hắn còn tỉnh táo đâu mà nghe với trả lời câu hỏi của cậu chứ. Nhiều lần cậu muốn hỏi, nhưng lại không đủ can đảm. Mà hắn cũng không muốn nhắc đến chuyện này.

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Where stories live. Discover now