Chương 13 ☑ Mẫu người con thích

239 28 1
                                    




Lý Thắng Hiền đã ở nhà được một tháng. Trong suốt một tháng qua cậu không hề tơ tưởng đến chuyện sẽ đi làm việc. Bố mẹ đã bắt đầu không hài lòng với việc cứ mãi rong chơi của cậu.

"Con vẫn còn muốn được nghỉ ngơi..."

"Nghỉ ngơi? Con đã không có mặt ở nhà trong suốt một tháng qua. Cuối cùng thì con đã đi đâu?"

"Con đi chơi với bạn. Làm một số công việc làm thêm...."

Mẹ thở dài "Con nghĩ cái gì trong đầu vậy hả? Trước đến giờ chưa hề đi chơi nhiều như thế này. Còn nữa, con đã làm những công việc làm thêm gì? Con có cần phải đi làm những cái đó không?"

Lý Thắng Hiền biết là cậu không cần làm những công việc lao động ở bên ngoài. Công việc mà gia đình muốn cậu làm chính là tiếp quản công ty của gia đình. Cậu đã có sẵn một vị trí Phó giám đốc đang đợi. Nhưng hiện tại Thắng Hiền quen với cuộc sống giản dị cùng với Quyền Chí Long rồi. Hàng ngày làm thêm ở xưởng sửa chữa xong rồi về nhà.

Cậu không thể để bố mẹ nghi ngờ việc đang có mối quan hệ yêu đương ở bên ngoài. Mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận.

"Vậy là em sẽ phải đi làm?"

"Um."

"Cũng đúng thôi mà. Em đã tốt nghiệp, đã có bằng tốt nghiệp rồi thì nên đi làm đi. Không thể cứ làm mãi công việc ở xưởng sửa chữa được. Em cũng biết điều đó mà."

Lý Thắng Hiền bĩu môi chán nản. Cậu thực sự không thích mà. Việc đi làm rất áp lực, không hề thoải mái như đi học đại học. Chuyên ngành của cậu học là về tiếng Pháp. Thực ra bố mẹ chỉ chiều ý Thắng Hiền, cho cậu học theo những gì cậu thích. Còn tương lai thì vốn đã được định đoạt là sẽ vào công ty của gia đình để làm việc.

Trong suốt quãng thời gian học đại học cậu đã từng cho rằng sẽ có thể thay đổi suy nghĩ của bố mẹ. Nhưng cuối cùng thì vẫn không thể được.

"Thời gian đến, chắc em sẽ không thể đi chơi cùng anh nhiều được. Anh sẽ không buồn chứ?"

"Ừ, anh không buồn đâu."

"Công ty của em ở đâu? Có gần đây không?"

"Gần đây thôi." Thắng Hiền nhiều lần đến công ty cùng bố mẹ ngày còn nhỏ rồi. Cũng gần nhà thôi, có thể mất mười lăm phút đi xe.

"Khi nào rảnh anh sẽ đến chơi với em."

Lý Thắng Hiền híp mắt cười "Được, đến lúc đó em sẽ dẫn anh đi tham quan công ty nhà em."

"Ừ, anh đợi ngày đó. Nhưng mà, hôm nay em phải về nhà? Không ở lại nhà anh?"

Cậu gật đầu "Em phải về nhà. Nếu xin phép đi ra ngoài nhiều quá nhà em sẽ nghi ngờ đó."

Hai người ăn tối xong thì Chí Long đưa cậu trở về nhà. Lần nào cũng thế phải dừng xe ở chỗ khá xa nhà, Thắng Hiền sẽ tự mình đi bộ vào nhà. Trước khi đi, cậu vẫn không quên tạm biệt hắn bằng một nụ hôn.

"Thời gian tới, không gặp được anh thường xuyên em sẽ nhớ anh lắm đó."

"Anh cũng vậy. Mỗi ngày sẽ gọi điện thoại và nhắn tin cho em."

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Donde viven las historias. Descúbrelo ahora