Chương 7 ☑ Thật sự thích anh

340 48 3
                                    




Đã là ngày thứ ba Lý Thắng Hiền ở nhà Quyền Chí Long rồi. Hai người sinh hoạt rất hòa thuận, ban ngày cùng nhau đến xưởng sửa chữa để làm việc. Thắng Hiền cũng nhận được tiền lương hàng ngày. Cậu muốn dùng tiền để mua sắm thêm một vài thứ, nhưng không Quyền Chí Long không cho phép.

"Cậu đừng có quá phung phí. Hãy trân trọng những đồng tiền mà mình làm ra đi." Đúng là bản chất của mấy đứa nhóc nhà giàu.

"Em đâu có phung phí đâu...Em đang ở nhà của anh, mua thêm một vài thứ đồ nữa là chuyện nên làm mà."

Hắn thở dài "Nhà của tôi không cần mua thêm nữa. Cậu cũng chỉ ở nhờ vài ngày thôi mà. Không phải là chiều tối nay ba mẹ cậu đã về nhà rồi sao?"

"...."

"Tôi cũng chỉ sống có một mình, không cần nhiều đồ. Bộ chăn gối cậu đã mua thì có thể mang về mà dùng."

Lý Thắng Hiền bĩu môi "Không mang về đâu!" Cậu cũng không có ý định là chỉ ở tạm vài ngày. Tương lai sẽ còn mặt dày đến đây thêm nhiều lần nữa.

Đúng là bây giờ bố mẹ cậu đã trên đường về nhà rồi, hôm nay không thể ngủ lại đây. Tranh giành chỗ ngủ với Quyền Chí Long hai đêm qua có lẽ là đủ rồi. Đây không phải là lúc để cậu tấn công làm phiền hắn quá nhiều.

"Mấy ngày qua con có làm phiền nhà bạn con không đó?"

"Không có đâu ba mẹ." Nhưng mà đúng là có hơi làm phiền đến hắn thật.

Mẹ đi công tác về lấy ra một túi giấy "Đây là quà ba mẹ vừa đi công tác về. Mang qua nhà cho bạn con đi."

Lý Thắng Hiền nhìn vào trong túi giấy, là trái cây loại cao cấp.

Giờ này Quyền Chí Long không có ở nhà, có lẽ hắn đi ra ngoài với mấy người anh em rồi. Cậu không thể đợi hắn về được nên để túi trái cây ở trước cửa. Nhắn tin cho Chí Long một câu nói là cậu có để đồ ở cửa, khi nào về nhà hắn phải lấy vào ăn.

Quyền Chí Long có nhận được tin nhắn, nhưng khi trời đã khuya. Hắn về nhà đã thấy túi giấy treo trên tay cầm ở cửa. Hắn bật cười vì Lý Thắng Hiền có một cách tránh cho những người qua lại khu trọ này không nhân cơ hội có không có người mà lấy mất.

Hắn cầm lấy cái túi mang vào nhà. Trên túi còn dán thêm một tờ note 'Hàng dễ nổ! Đừng đụng vào.' Có ai mà tin cái lời đe dọa của cậu chứ, nghe thật là buồn cười nhưng cũng khá là đáng yêu đấy. Giống như đang chơi trò chơi với một đứa con nít vậy.

"Chà, trái cây này đúng là hàng cao cấp đi. Để lâu ở bên ngoài như vậy mà không bị hư."

Nhưng hắn không thích trái cây. Quyền Chí Long chỉ thích thịt thôi. Lại có khá nhiều trái cây, một mình hắn ăn thì sẽ không hết.

Ngày hôm sau Lý Thắng Hiền nhận được tin nhắn của Chí Long nói hãy qua nhà hắn. Đây là lần đầu tiên Quyền Chí Long mở lời mời cậu đến nhà. Thắng Hiền rất vui vẻ đi ngay "Bố mẹ, hôm nay con đến nhà bạn ăn cơm nhé, ăn trái cây hôm trước mang đến nữa."

"Ừ, vậy cũng được."

Được đi ra ngoài ăn tối rồi Lý Thắng Hiền lại có thêm một 'tham vọng' nữa.

CÁI ĐUÔI NHỎ [NyongTory/Gri]Where stories live. Discover now