Chương 26: Sau khi bị tra lão đại trọng sinh 6

2.4K 256 58
                                    

"Cố Thanh Viễn."

"Lâm ca, cuối cùng cũng được gặp anh, cũng may anh bình an vô sự." Một thanh niên thanh tú đeo kính, kính gọng đen to lớn che đi một nửa khuôn mặt, thoạt nhìn có chút ngốc nghếch, giờ phút này đang kinh hỉ nghênh đón Lâm Uyên, "Lúc ấy vừa xảy ra chuyện, phía trên liền phái quân đội bảo vệ chúng ta đi căn cứ, nhưng lúc ấy quá nguy hiểm, biệt thự của anh cách quá xa, chưa kịp đi đón anh, em liền bị bọn họ cưỡng chế mang đi, may mà anh bình an vô sự."

Tễ Nguyệt ở một bên cẩn thận nhìn kỹ Cố Thanh Viễn, nhìn nhìn chính là một người đàn ông bình thường không thú vị, mái tóc dày che mắt, một chút kiểu tóc cũng không có, càng đừng nói đến cái kính không có chút thẩm mỹ nào, thoạt nhìn chính là một trạch nam chết tiệt, thân thể vừa nhìn liền thấy gầy yếu vô lực, vóc người bạch trảm kê, chẳng qua làn da tốt hơn một chút so với y mà thôi.

Y lớn lên coi như là thanh tuyển soái khí, kiểu tóc sảng khoái, dáng người cũng tốt, Cố Thanh Viễn chỗ nào cũng kém y. Không phải chỉ biết làm thí nghiệm, nghiên cứu kháng thể thôi sao, y cũng có thể giết tang thi. Cố Thanh Viễn vụng về, ở cùng một chỗ với Lâm Uyên chưa biết ai chiếu cố ai đâu, chỉ biết gây phiền toái, nào bớt lo như y?

Nói cái gì cách quá xa, chưa kịp đi đón Lâm Uyên, rõ ràng là do những người đó không làm theo lệnh, cảm thấy an nguy của Cố Thanh Viễn quan trọng hơn, phải bảo đảm an toàn của Cố Thanh Viễn nên mới mặc kệ Lâm Uyên, Cố Thanh Viễn còn ở đó bày ra thái độ này.

Có lẽ là ánh mắt Tễ Nguyệt quá mãnh liệt, Cố Thanh Viễn nhìn Tễ Nguyệt hỏi: "Lâm ca, vị này là?"

"Tễ Nguyệt, đó là Trương Khải."

"Vật nhỏ, lại đây."

Cố Thanh Viễn nghe được thanh âm này thân thể run lên một chút, theo bản năng bắt lấy quần áo Lâm Uyên.

Người tới tươi cười tà tứ, một đôi mắt đào hoa đa tình, thoạt nhìn phong lưu bất kham, khóe miệng giương lên độ cong không có ý tốt. Bạch Lê Hạo cũng nhìn thấy Lâm Uyên, "Lâm tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Tôi vẫn luôn ngưỡng mộ anh, không nghĩ tới sẽ gặp mặt ở loại địa phương này." Bạch Lê Hạo nhìn thấy tư thế của Cố Thanh Viễn, ý cười trên mặt càng sâu hơn một chút, "Lâm tổng cũng cảm thấy hứng thú với loại đồ chơi này?" Bạch Lê Hạo trong tay xoay một dao phẫu thuật, dao ở trong tay gã biến hóa ra các loại hình dạng, lực công kích rất mạnh là kim hệ dị năng.

Cố Thanh Viễn do dự trong chớp mắt, buông tay ra, đi tới.

Tễ Nguyệt cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu Cố Thanh Viễn cố ý muốn Lâm Uyên hỗ trợ, đối phương nhiều người như vậy, còn có Bạch Lê Hạo khó chơi, y không nhất định có thể đánh được.

Bạch Lê Hạo cẩn thận nhìn vài lần, "Hai vị dị năng giả, Lâm tổng là nhân vật phong vân nhưng lại không có dị năng, thật là đáng tiếc. Loạn thế bậc này, thiếu Lâm tổng tham dự, cũng thiếu đi rất nhiều lạc thú."

Lâm Uyên không có phản ứng gì, thản nhiên nói: "Bạch Lê Hạo."

Bạch Lê Hạo dừng một chút, "Anh biết tôi?"

Lâm Uyên gật gật đầu, một tên bệnh thần kinh, đầu có chút không bình thường, cũng là một trong những thủ phạm trong việc giấu diếm tang thi biến dị trong kịch bản, thiết kế khiến Tễ Nguyệt nhận nhiệm vụ ở trấn nhỏ.

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Where stories live. Discover now