Chương 94: Người tình điêu ngoa của tổng tài 13

1.4K 161 11
                                    

Lâm Uyên kéo rèm cửa sổ ra, trong phòng nhất thời sáng sủa, nhìn xung quanh, rõ ràng là phòng chưa có người ở, nhưng mỗi nơi đều được thiết kế tỉ mỉ, thời thượng gọn gàng.

Lâm Uyên đi tới trước người Tễ Nguyệt ngồi xổm xuống, "Tễ Nguyệt, tôi rất lo lắng cho em."

Tễ Nguyệt thân thể khẽ run rẩy, ngẩng đầu, tóc rối tung, một chút cũng không có phong thái chói mắt lúc trước tại lễ trao giải, có chút thần kinh cắn móng tay, "Tôi làm ảnh đế, hợp đồng liền không còn hiệu lực nữa, có phải anh sẽ không tiếp tục bao dưỡng tôi hay không?"

"Tễ Nguyệt," Lâm Uyên nắm tay Tễ Nguyệt ngăn cản y tiếp tục cắn xuống, kiên nhẫn cùng y giảng đạo lý, "Vì sao em lại cho rằng đây là bao dưỡng?"

"Anh đưa cho tôi loại hợp đồng này, cho tài nguyên nhân mạch, mỗi tháng đều đưa rất nhiều phí lên giường, còn có đêm đó đem tôi mang về nhà liền làm tôi, rõ ràng chính là quy tắc ngầm muốn bao dưỡng tôi."

"Không phải bao dưỡng, là bởi vì thích em mới muốn đưa hết những điều tốt đẹp nhất cho em, rõ ràng đó là thẻ lương của tôi, em nhất định phải nói thành phí lên giường, có phải rất quá đáng hay không?" Lâm Uyên ôm Tễ Nguyệt lên đặt lên giường, ôn nhu nói: "Là tôi không tốt, tôi không nên đối với em như vợ chồng già, đương nhiên cùng em một chỗ, mỗi lần đều nên xem là mối tình đầu, lại một lần nữa theo đuổi em mới đúng."

Tễ Nguyệt ánh mắt mê mang một chút, "Anh gạt người! Làm sao anh có thể thích tôi? Tôi không có gì cả, ngoại trừ có thể cùng anh lên giường, cũng không có gì cho anh. Anh không thiếu gì hết, tôi không biết có thể cho anh cái gì. Tất cả số tiền tôi có là của anh. Chờ anh chán, khẳng định sẽ không cần tôi. Tôi biết, anh nhất định sẽ không cần tôi. Tôi không biết nên làm cái gì bây giờ? Tôi phải làm sao bây giờ?" Thần sắc Tễ Nguyệt càng phát điên, ngữ khí đến cuối cùng cơ hồ chính là trạng thái thét chói tai cuồng loạn.

Lâm Uyên ôm người vào trong ngực, trong lòng có chút đau đớn lan tràn, cho nên ở thế giới thực của bọn họ, Tễ Nguyệt vẫn luôn ôm suy nghĩ hắn sẽ tùy thời chán y, sẽ vứt bỏ y, chuẩn bị quấn lấy bên cạnh hắn sao? Bởi vì hắn để cho Tễ Nguyệt rời đi, cho nên Tễ Nguyệt vẫn cho rằng hắn nhất định sẽ không cần y, dù cho hiện tại hắn thường xuyên ôm Tễ Nguyệt nói với y sẽ không rời đi, cũng không cách nào thay đổi dấu vết khắc sâu trong thần hồn Tễ Nguyệt.

Bị Lâm Uyên ôm chặt vào trong ngực, Tễ Nguyệt ngoan ngoãn một chút, "Tôi không phải vì tài nguyên và tiền bạc mới ngủ với anh."

Lâm Uyên rũ mắt xuống, khẽ vuốt ve mái tóc Tễ Nguyệt, "Ừ, tôi biết."

Lâm Uyên bỗng dưng nhớ tới một câu nói tương tự thật lâu trước kia, "Ta không phải vì tu vi mới song tu với ngươi." Thì ra ngay từ đầu, Tễ Nguyệt đã bất an, rõ ràng ở bên cạnh hắn cười rực rỡ không chứa tạp chất, bộ dáng vô tâm vô phế thoạt nhìn vô ưu vô lự.

"Tễ Nguyệt, em là bạn lữ duy nhất của ta." Trước đây hắn không cho rằng hắn làm sai ở đâu, thừa dịp tu sĩ chính đạo còn chưa phát hiện ra thân phận Tễ Nguyệt, trước cùng Tễ Nguyệt tẩy sạch quan hệ, huyễn hóa ra thế thân Tễ Nguyệt, để những tu sĩ chính đạo này cho rằng bạch y tu sĩ đi theo bên cạnh hắn đã chết, bảo hộ Tễ Nguyệt vạn toàn. Là hắn quá mức tự cho là đúng, tự cho là an bài thích hợp nhất.

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Donde viven las historias. Descúbrelo ahora