Chương 92: Người tình điêu ngoa của tổng tài 11

1.2K 158 6
                                    

Tễ Nguyệt trong bóng đêm cầm tay Lâm Uyên, Lâm Uyên nghiêng mặt nhanh chóng hôn lên mặt Tễ Nguyệt một cái, mọi người chung quanh đều chú ý trên màn ảnh, không ai nhìn thấy một màn này.

Tễ Nguyệt trừng mắt nhìn Lâm Uyên một cái, khóe miệng lại nhịn không được nhếch lên.

Tình tiết trên màn ảnh vẫn tiếp tục, có khách đến thăm, là một người đàn ông có khí chất thân thiết tên là Quý Thư, nụ cười trên mặt làm cho người ta thoạt nhìn rất thoải mái.

"Hôm nay cảm thấy thế nào?"

Tô Ngọc ôm một con búp bê lớn nằm trên sô pha, vẻ mặt có chút uể oải, "Tôi nên luyện kỹ năng nấu ăn của mình, A Mặc ghét bỏ cơm của tôi. Kỳ thật tôi ăn cũng cảm thấy không ngon lắm, cũng khó trách A Mặc không muốn ăn."

Quý Thư nghe vậy ánh mắt có chút phức tạp, "Cậu cả ngày ở nhà, ra ngoài tản bộ phơi nắng cũng tốt."

"A Mặc gần đây rất bận rộn, mỗi ngày đều phải đi làm, chờ anh ấy bận rộn xong, chúng tôi sẽ cùng nhau đi ra ngoài, lại nói tiếp chúng tôi đã lâu không đi du lịch."

Tinh thần Tô Ngọc tốt lên, "Trước kia, tôi và A Mặc đi bờ biển, anh ấy luôn phàn nàn về việc nhiều người nhìn tôi. Còn có lần đi leo núi, thể lực của A Mặc đặc biệt tốt, tôi mệt mỏi không đi được nữa, nhưng anh ấy vẫn có thể cõng tôi."

Nụ cười trên mặt Tô Ngọc mang theo ngọt ngào cùng hạnh phúc, chậm rãi nói về từng chút từng chút những kỷ niệm khi ở chung giữa cậu và Tiêu Mặc, ánh sáng trong mắt lấp lánh trong trẻo. Theo hồi ức của Tô Ngọc, đoạn video Tô Ngọc và Tiêu Mặc ở chung theo đó bày ra.

Bạn bè của Tô Ngọc là Quý Thư thường xuyên đến bái phỏng cậu, nói chuyện phiếm với cậu, Tô Ngọc sẽ vui vẻ một chút, hết lần này đến lần khác kể chuyện nhỏ của cậu và Tiêu Mặc.

"Có lần tôi nói muốn ăn cá dưa chua, A Mặc cuối tuần cố ý mua cá để làm, kết quả anh ấy đặc biệt ngốc, ngay cả vảy cá cũng quên xử lý, lần đầu tiên làm ra hương vị đặc biệt kỳ lạ, bất quá sau đó món ăn sở trường nhất của A Mặc chính là cá dưa chua. Bây giờ anh ấy quá bận rộn, không có thời gian để làm, nếu không có thể mời cậu nếm thử."

Quý Thư theo thường lệ rời đi, một đường trở lại bệnh viện, thay áo blouse trắng, trên bàn là một phần ca bệnh, phía trên chính là tên Tô Ngọc.

Mấy vị bác sĩ tâm lý có uy tín trong ngành cùng nhau thảo luận, "Bệnh tình vẫn không khởi sắc?"

"Bệnh nhân bị trầm cảm và hoang tưởng nghiêm trọng, kiên trì cho rằng Tiêu Mặc ở bên cạnh cậu ấy."

"Trước tiên chậm rãi dẫn dắt cậu ấy nhận thức sự thật rằng Tiêu Mặc đã qua đời."

"Tôi cho rằng không ổn, tinh thần bệnh nhân hiện tại vốn đã tràn ngập nguy cơ, nếu cậu ấy biết sự thật Tiêu Mặc qua đời, chỉ làm cho tinh thần cậu ấy trong nháy mắt suy sụp."

"Hiện tại cậu ấy cự tuyệt uống thuốc cũng cự tuyệt trị liệu, nếu chứng hoang tưởng của cậu ấy không cải thiện, tương phản sẽ chỉ làm bệnh trầm trọng thêm."

"Chúng ta có thể bắt đầu với chứng hoang tưởng trước không?"

"Nguyên nhân căn nguyên là Tiêu Mặc qua đời, đây là sự thật đã định, trừ phi điều chỉnh nhận thức tình cảm của cậu ấy đối với Tiêu Mặc, nếu không chỉ cần cậu ấy yêu Tiêu Mặc, không cách nào tiếp nhận Tiêu Mặc qua đời, chứng hoang tưởng vẫn rất khó trị liệu."

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Donde viven las historias. Descúbrelo ahora