Chương 79: Tổng tài bá đạo là anh trai tôi 13

1.6K 172 8
                                    

Hai người về đến nhà, lúc Lâm Uyên từ phòng tắm đi ra, Tễ Nguyệt đã nằm trên giường. Tễ Nguyệt mặc áo ngủ bằng vải bông màu đen, cổ càng có vẻ trắng noãn.

Tễ Nguyệt vừa nhìn thấy Lâm Uyên liền có chút kích động nói: "Anh, hiện tại em không thể động đậy, anh sẽ làm cái gì?"

Lâm Uyên rất không có tình thú hỏi: "Làm cái gì?"

"Một tiểu mỹ nam không thể di chuyển nằm trên giường của anh, anh không muốn làm cái gì sao?"

Lâm Uyên có chút hiểu, đi qua ngồi trên giường nhìn tiểu mỹ nam nằm trên giường hắn không thể nhúc nhích, "Thật sự không thể nhúc nhích?"

"Vâng, toàn bộ cơ thể không thể di chuyển, cũng sẽ không phản kháng. Anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn."

Tễ Nguyệt ý tứ ám chỉ mười phần, Lâm Uyên cũng không làm Tễ Nguyệt thất vọng, chậm rãi cởi bỏ nút áo trên người Tễ Nguyệt, dùng ngón tay xẹt qua yết hầu Tễ Nguyệt, đi tới ngực vẽ vài vòng, dưới ánh mắt vội vàng chờ mong của Tễ Nguyệt vuốt ve chấm đỏ nhỏ ở giữa. Lâm Uyên cố ý không đụng vào một cái khác, theo thắt lưng đi tới giữa hai chân, "Không phải nói toàn thân cũng không thể động đậy sao? Tại sao nơi này lại động?"

Tễ Nguyệt vốn là ý nghĩ đột nhiên đến, thú vị mới chơi, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới anh trai lại có lúc thoạt nhìn tràn đầy sắc khí như vậy.

Lâm Uyên búng một cái liền không tiếp tục, đắp chăn cho Tễ Nguyệt.

Tễ Nguyệt không thể tưởng tượng nổi nhìn Lâm Uyên, ngồi dậy tức giận xoa eo, "Anh coi em thành búp bê bơm hơi? Trêu chọc xong liền mặc kệ? Búp bê bơm hơi còn được làm mấy lần, em thậm chí còn không bằng búp bê bơm hơi!"

Lâm Uyên rất bất đắc dĩ, "Nào có ai lại so sánh mình với thứ đó?"

Tễ Nguyệt một phen đẩy ngã Lâm Uyên, cưỡi lên thắt lưng Lâm Uyên, đặc biệt hung dữ, "Em mặc kệ, hiện tại anh không thể động đậy." Tễ Nguyệt nhìn bốn phía, thuận tay cầm cà vạt của Lâm Uyên, sau đó nâng hai tay Lâm Uyên lên đỉnh đầu trói lại tuyên bố: "Em hiện tại muốn làm gì thì làm."

Áo choàng tắm của Lâm Uyên bởi vì động tác vừa rồi đã mở rộng, Tễ Nguyệt còn làm một bộ dáng uy mãnh xé rách, từ trên xuống dưới nhìn lướt qua ngực cùng eo bụng trần trụi của Lâm Uyên, sắc mị mị xoa xoa hai tay, "Còn rất gợi cảm! Anh ngoan ngoãn hầu hạ bổn công tử cho tốt, về sau có chỗ tốt sẽ không thiếu anh."

Tễ Nguyệt nằm sấp trên người Lâm Uyên vừa liếm vừa hôn, Lâm Uyên phối hợp với Tễ Nguyệt bất động.

Tễ Nguyệt dịch mông về phía sau, hừ nói: "Được lắm, còn dám cất giấu ám khí muốn phản kháng tôi. Xem anh làm thế nào thoát khỏi lòng bàn tay của tôi. Bổn công tử có thể coi trọng anh là phúc khí của anh, còn không thành thật, coi chừng bổn công tử không thương hương tiếc ngọc thu thập anh."

Tễ Nguyệt đưa tay ra phía sau sờ 'ám khí', cảm thụ được biến hóa của 'ám khí' âm thầm đắc ý, y chính là muốn làm cho anh trai muốn ngừng cũng không được.

Tễ Nguyệt đùa nghịch một hồi, Lâm Uyên cũng bị động tác không có quy luật của Tễ Nguyệt tra tấn không nhẹ, hô hấp càng thêm nặng nề.

[Edit - hoàn] Cứu vớt vai ác kia (xuyên nhanh)Où les histoires vivent. Découvrez maintenant