Chap 4.2

2K 208 36
                                    

🍭🦁🐰🍭

8

Từ sau khi Tiêu Chiến biết tên của Vương Nhất Bác thì không bao giờ gọi chồng ơi chồng ơi nữa.

"Vương Nhất Bác, vì sao anh không giặt vớ thối của anh?"

"Vương Nhất Bác, đến phiên anh rửa chén rồi!"

"Vương Nhất Bác, lại đây giúp em ghép hình này!"

Những việc vụn vặt như vậy hơi đáng ghét, bình thường tiền tố đều là chồng ơi. Bên kia vừa gọi chồng ơi, thì bất kể muốn Vương Nhất Bác làm gì cũng đều vui vẻ đi làm. Nhưng mà bây giờ gọi cả tên lẫn họ của Vương Nhất Bác như vậy khiến anh mất chút động lực.

Vương Nhất Bác nhấc chân, dùng lòng bàn chân dán lên mông Tiêu Chiến rồi đạp ra ngoài. Như vậy tuy có thể đạp ra xa mấy bước, nhưng không đau chút nào.

"Gọi xuôi tai xem."

Tiêu Chiến che mông lại quay đầu nhìn anh, vẻ mặt không vui.

"Không phục sao? Không phục thì lại đây." Vương Nhất Bác buông di động, hai tay anh vỗ vào nhau, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay, "Tới tới tới, lại đây để chồng thương thương em."

Tiêu Chiến thở phì phò đi rồi.

Nhưng Vương Nhất Bác không ngờ tâm lý trả thù của Tiêu Chiến lại mạnh như vậy. Thừa dịp Vương Nhất Bác ngủ trưa, Tiêu Chiến lén nắm ngón trỏ của Vương Nhất Bác, sau đó vẻ mặt nghiêm túc cắm vào ổ điện.

Đại Thông Minh phát hiện manh mối, nó ngồi xổm bên cạnh quan sát. Dáng vẻ nghiêm túc của nó thật đẹp trai, giống một đống thảm lông mới lấy từ máy giặt ra.

Nhíu mày, gian nan mở to mắt, sau khi Vương Nhất Bác thấy rõ động tác của Tiêu Chiến thì nở nụ cười, anh lấy một tay khác dùng sức xoa đầu Tiêu Chiến, "Con có hiếu! Hiếu chết cha rồi." Anh túm gáy Tiêu Chiến, xách qua hôn như xách mèo vậy, "Em muốn điện giật chết anh phải không? 

Em thật đúng là có thù tất báo a, sao em lại thông minh như vậy?"

Tiêu Chiến mím môi không nói lời nào, hai tay giấu ra sau, làm bộ không xảy ra chuyện gì. Chỉ tức giận bụng nhỏ phù phù phồng lên rồi xẹp xuống.

"Giận à?" Nụ cười của Vương Nhất Bác rất thiếu đánh, anh vỗ mông Tiêu Chiến, "Anh không chỉ đá, anh còn đánh. Đánh mông em cong lên, có tức không có tức không??"

Tiêu Chiến dùng ánh mắt rất phiền chán nhìn Vương Nhất Bác, "Em sẽ đánh bại anh!"

Cậu rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức Vương Nhất Bác thương yêu.

"Thật hay giả? Anh sợ quá." Vương Nhất Bác vươn tay làm tư thế bắt tay, "Vì sao muốn đánh bại anh? Nào, chúng ta bắt tay giảng hòa."

Tiêu Chiến không tình nguyện bắt tay với Vương Nhất Bác.

"Vậy mới đúng chứ." Vương Nhất Bác nắm chặt tay Tiêu Chiến dẫn đến bên miệng hôn hôn, "Làm công chúa nhỏ của anh, chỉ ăn dương vật không cần khổ."

Tiêu Chiến trợn trắng mắt.

Hít...... Quả đào nhỏ tròn còn rất cay đấy.

9

[Bác Quân Nhất Tiêu H] Nhiệt độ phòng toàn đường - yansui95Where stories live. Discover now