Phiên ngoại 7: Cậu ấy say rồi, phải làm sao?

3.4K 189 28
                                    

Editor: Giang Hi

Beta: Giang Hi

Truyện chỉ đăng trên w a t t p a d GiaNghi280 và wordpress Bánh Bí Ngô, mọi trang khác đều là reup, mong mọi người tôn trọng công sức của mình, ngưng tiếp tay cho bên khác trục lợi trên công sức của mình.

___

Đến tối, đã gần mười giờ nhưng Cưu Cưu vẫn không chịu ngủ, con bé nhất định phải đợi Tiểu Dã về. Tôi bế con đi quanh phòng sinh hoạt vài lần, vỗ nhẹ vào lưng con bé, nửa tiếng sau con bé đã tựa vào vai tôi ngủ thiếp đi, trên tay vẫn theo thói quen mà nắm con thỏ bông.

Tôi bế con bé vào phòng ngủ, đắp chăn, nhìn con bé một lúc rồi mới đi ra.

Tôi thấy quản gia vội vàng đi lên lầu, nói với tôi rằng thiếu gia về nhà trong tình trạng say rượu, đã ở nhà kính được 20 phút rồi.

Lâu lắm rồi tôi chưa nhìn thấy cậu ấy uống say, nhìn thấy dáng vẻ sợ sệt lo lắng của quản gia, trong lòng tôi có chút buồn cười. Nhưng tôi cũng phải xem xét đến tâm trạng của người già trong nhà, càng lớn tuổi thì người ta càng nhọc lòng bởi những điều nhỏ nhặt. Phó Dư Dã say, trong mắt ông chuyện này cũng nghiêm trọng như việc Cưu Cưu bị ngã trong vườn. Nhưng nào có đứa nhỏ nào lúc tập đi mà không bị té, nào có người trưởng thành nào chưa từng uống say. Chỉ là Tiểu Dã luôn bình tĩnh điềm đạm, cũng không nghiện rượu, nên thỉnh thoảng chuyện này xảy ra lại trở thành một sự kiện kinh thiên động địa.

Tôi nói, ông đừng lo, ai dám rót rượu cho em ấy, để tôi đi xem.

Nghe tôi nói xong, quản gia vẫn cau mày nói, cậu mau đi nhanh đi, mấy chậu hoa vừa mới chuyển đến hai ngày trước e là không chịu nổi mấy trận đập phá.

Tôi đi một mạch đến nhà kính, trong vườn có thắp đèn nhưng trong nhà kính tối đen như mực, dưới ánh trăng, nhà kính phản chiếu ánh sáng yếu ớt, hoa cỏ cây cối bên trong không nhìn rõ sắc màu, như thể chúng là những sinh vật đen kịt đang đung đưa.

Tôi đứng trước cửa nhà kính một lúc, sau khi quen với bóng tối bên trong, tôi mới thấy có một người đang ngồi sau chậu cây.

Quản gia đi theo sau tôi, mang theo một chiếc đèn nhỏ tinh xảo.

Tôi nhận lấy và bước vào.

Quản gia cùng người hầu không dám tự ý gọi cậu ấy, đều tránh đi.

Trong nhà kính vô cùng yên tĩnh, không phải là sự im lặng đến trống rỗng, mà là một sự im lặng đến cực điểm, ngay cả tiếng bước chân cũng trở thành thứ phá vỡ sự yên tĩnh nơi đây.

Tôi nghe thấy tiếng một bông hoa rơi xuống đất, tiếng những cánh hoa tươi nặng nề rơi xuống nền đất.

Ánh sáng của ngọn đèn nhỏ rất yếu ớt, chỉ có thể soi sáng một khoảng bằng lòng bàn tay.

Trong bóng tối lờ mờ tôi nhìn thấy Tiểu Dã ngồi bên cạnh chậu Rose Chinensis

Chiếc áo sơ mi trắng của cậu cùng màu với bộ lông của Hal, nổi bật trên nền tối.

Tôi lặng lẽ bước lại gần thì thấy cậu ấy đang ngồi trên chiếc bàn kính, như một cậu thiếu niên nhặt lá trúc bên đường thổi sáo. Chỉ là mưa xuân vừa tạnh, người đi đường vội vã, chẳng có ai chú ý tới cậu.

[Edit -Hoàn] Hôn Lễ Của Bạn Trai Cũ - Quý Li ChiWhere stories live. Discover now