Chương 69

24 0 0
                                    

Lần này tới Thành Đô, Nhậm Giang Lâm cũng mới quyết định hai ngày trước.

Thật ra lần này Thành Đô tổ chức hội thương mại du lịch doanh nghiệp Trung Âu đã được xác nhận vào ba tháng trước, tuy tên của hội nghị hay nhưng quy mô cũng không lớn, tập đoàn Nhậm thị xác định là người quản lý chi nhánh ở Thành Đô sẽ đến tham gia mà không phải Nhậm Giang Lâm.

Nhưng vài ngày trước đó, ban tổ chức ở Thành Đô lại gửi thư mời tượng trưng cho các doanh nghiệp lớn, trong lúc vô tình Nhậm Giang Lâm thoáng nhìn địa điểm tổ chức, rồi bảo thư ký liên hệ với quản lý chi nhánh Thành Đô nói là cùng ngày anh sẽ đến thẳng đó.

Ban tổ chức và chi nhánh Thành Đô hoảng loạn chuẩn bị như thế nào, Nhậm Giang Lâm không có tâm tư quan tâm.

Cuộc họp mười giờ sáng nay của Nhậm thị được dời đến bảy giờ ba mươi, kết thúc cuộc họp, tài xế chờ lệnh dưới lầu đưa Nhậm Giang Lâm đến sân bay.

Một giờ trưa, vất vả đến nơi.

Nhậm Giang Lâm vốn chỉ muốn gọi điện thoại cho Tiêu Việt, nói cho Tiêu Việt anh đã tới Thành Đô rồi, đợi bên này họp xong, hoặc là Tiêu Việt kết thúc công việc, anh sẽ đến gặp Tiêu Việt.

Nhưng không đợi anh nói hết lời, Tiêu Việt nghe thấy anh nói giờ đang ở trong trung tâm Trung Âu đã nói câu tới ngay lập tức rồi cúp luôn điện thoại.

Nhìn cuộc gọi đã kết thúc, Nhậm Giang Lâm có phần không biết làm sao.

Nhưng một lát sau, anh lại không kìm được cong môi khẽ cười một tiếng.

Nửa dựa vào lan can, Nhậm Giang Lâm vuốt vuốt điện thoại, vẫn không khỏi nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy của hai người.

Cho dù là trong lời nói người khác hay trong mắt Nhậm Giang Lâm, ngày thường Tiêu Việt luôn suy nghĩ chín chắn làm việc nghiêm khắc, rất lý trí. Trong lòng ôm những thứ đủ để gây sốc, nhưng cũng quy hoạch cho tương lai của mình đâu vào đấy, đi con đường của mình.

Ngay cả khi hai người làm rõ sự mập mờ, Tiêu Việt cũng lý trí cân nhắc lợi và hại, phân tích tương lai của hai người.

Nhưng mà người lý trí như thế cũng có thời điểm không lý trí.

Giống như Nhậm Giang Lâm không ngờ ở New Zealand Tiêu Việt sẽ để máy tính xuống, không ngủ không nghỉ theo sát mình trông coi mấy ngày.

Anh không ngờ thiên tài máy tính này lần đầu tiên chạy đến dưới công ty anh hát tình ca.

Không ngờ Tiêu Việt lại vì để ý những lời mắng nhiếc không hề liên quan với anh mà hack cả Weibo.

Cũng không ngờ Tiêu Việt lại vội vàng muốn gặp anh đến thế... Một khắc cũng không chờ được.

Nhưng người lý trí như vậy, đột nhiên xuất hiện nhiều lúc không lý trí lại khiến người ta rung động lạ thường.

Chưa kể, sự không lý trí của Tiêu Việt đều là vì anh...

Chỉ có anh.

Sự đặc biệt của anh đối với Tiêu Việt, được biểu hiện rõ ràng ở chỗ Tiêu Việt.

Chiến lược của dân kĩ thuậtOnde histórias criam vida. Descubra agora