57

6.4K 408 59
                                    

"Chu, có gì từ từ nói!" Chu Văn Đạo giấu chổi lông gà ra sau lưng, Lưu Dư Thiên buông Diệp Chu ra, vội vàng đẩy xe ba bánh qua một bên.

"Hai người đang làm gì đó? Aizzzzz, cậu muốn đẩy đi đâu vậy!" Diệp Chu muốn ngăn cản Lưu Dư Thiên, kết quả lại bị Chu Văn Đạo cản lại.

Hai người đang dây dưa, Chiêm Hình đang cầm một cây kem đi ngang qua tò mò hỏi: "Mọi người đang làm gì đó?"

"Chu muốn đập xe!" Chu Văn Đạo trưng 'chứng cớ' ra cho cậu ta. "Cậu xem!"

Chiêm Hình nghe vậy liền biến sắc, đoạt lấy chổi lông gà, trực tiếp dùng đầu gối gập lại, chổi lông gà lập tức bị bẻ gãy thành hai nửa, Chiêm hình ném 'thi thể' chổi lông gà lẫn cây kem bị dính bẩn vào thùng rác, sau khi ném xong còn thành khẩn nói: "Chu, tỉnh táo lại, lúc cậu xúc động có thể làm ra quyết định sai lầm!"

"Tớ..." Diệp Chu trợn mắt há mồm nhìn chổi lông gà mình mới mua còn chưa dùng qua lần nào đã chôn thân vào thùng rác, đau lòng đến tột đỉnh, cậu hít sâu một hơi nói. "Tớ và Thương Tấn thật sự không có chuyện gì, tớ vốn định rửa xe, không thấy bên cạnh tớ còn có thùng nước hả."

"Ai lại dùng chổi lông gà rửa xe chứ." Chu Văn Đạo dùng ánh mắt hiểu rõ hết thảy nói. "Dù sao cũng sắp được nghỉ hè, đến lúc đó hai người tách ra một thời gian, yên tĩnh một chút, chờ mọi người đều bình tĩnh rồi lại cùng nhau nói chuyện."

Chiêm Hình phụ họa: "Nếu thật sự không được, tớ đổi lại phòng với cậu."

Cái gì? Đổi phòng???

Hiện tại hai người hoàn toàn không cần đổi phòng!

"Không cần không cần." Diệp Chu bất lực nói. "Sao mấy người lại không tin tớ chứ? Độ tin tưởng của tớ thấp vậy sao? Tớ và Thương Tấn thật sự rất hòa thuận."

Lưu Dư Thiên đẩy xe vào kẽ hở của hai chiếc xe hơi, sau khi đảm bảo Diệp Chu không thể tùy tiện đập xe quay lại đúng lúc nghe thấy những lời này, cậu ta không tin nói: "Vậy tại sao Thương Tấn lại không về phòng?"

"Vì..." Diệp Chu nghẹn lại, hoàn cảnh gia đình Thương Tấn có chút đặc thù, Diệp Chu cũng không muốn tuyên truyền tình huống nhà anh, mà hiện tại lại không tìm được lý do nào tốt. "Vì..."

Lưu Dư Thiên mang ánh mắt 'xem đi, biết ngay cậu đang gạt người' nói: "Được rồi, đừng nóng giận, tớ đưa cậu đi ăn kem, hạ hỏa một chút."

Chiêm Hình nói: "Đúng vậy, cậu không cần để ý đến xe, tớ rửa cho cậu."

Diệp Chu thở dài, bị Lưu Dư Thiên khoanh tay đẩy tới quầy tạp hóa cách ký túc xá không xa.

Lúc trở lại thấy Chiêm Hình và Chu Văn Đạo đang cùng nhau lau xe giúp cậu.

Bỏ đi, cuối cùng xe sạch sẽ là được, quan tâm quá trình nó thế nào.

Diệp Chu bực bội cắn kem tự an ủi.

Buổi trưa, Diệp Chu nằm trên giường gửi tin nhắn cho Thương Tấn.

Diệp Chu: Hôm nay tôi chuẩn bị rửa xe, bọn họ cho là tôi vẫn còn giận cậu, định đập xe, còn bẻ gãy chổi lông gà tôi mới mua.

TẤT CẢ MỌI NGƯỜI ĐỀU CHO RẰNG TÔI THÍCH CẬU TAWhere stories live. Discover now