Chương 50: Mười phần bá đạo tự tin

3.9K 410 16
                                    

Chương 50: Mười phần bá đạo tự tin

Cung yến kết thúc rất sớm, hai bên nhìn nhau không vừa mắt thì yến hội sớm muộn cũng không thể kéo dài, lướt qua cũng liền được.

Hai người thật vất vả mới có thể gặp nhau, sau khi cung yến kết thúc cũng chỉ đành lưu luyến phân ly, nhưng cũng may có sứ thần Vinh Quốc đề ra chuyện tỷ thí, Kỳ Dương đến lúc đó còn có thể quấn lấy Thái Tử để được gặp lại Lục Khải Phái.

Ở bên ngoài Tuyên Đức điện - nơi tổ chức cung yến, Kỳ Dương đưa tiễn Lục Khải Phái, đến khi nhìn bóng dáng nàng đi xa mới nhấc chân bào đuổi theo Thái Tử ở phía trước. Người sau tựa hồ đoán được nàng sẽ đuổi theo, vì thế đi không nhanh, thực mau đã bị Kỳ Dương đuổi kịp.

Thái Tử nghe được tiếng bước chân dồn dập liền quay đầu lại, nhìn về phía Kỳ Dương: "Đi chậm một chút liền được, ngươi chạy làm cái gì?"

Kỳ Dương buông chân bào, khôi phục dáng vẻ thong dong, lại cười ngượng ngùng với Thái Tử: "Này không phải là sợ hoàng huynh đợi lâu sao."

Thái Tử nghe vậy thì liếc xéo nàng, tức giận hừ nói: "Nếu cung yến kết thúc thì lập tức đi theo cô, sao lại khiến cô phải chờ?"

Kỳ Dương chớp chớp mắt, cũng không tốt trả lời. Nàng cũng không biết vì sao, sau khi trọng sinh, huynh trưởng cùng phụ hoàng của nàng mạc danh đối với Lục Khải Phái có rất nhiều địch ý, rõ ràng kiếp trước phụ hoàng rất thưởng thức nàng ấy, hoàng huynh đối với thiếu niên tài tuấn càng là ưu ái có thêm!

Lúc này, Kỳ Dương hoàn toàn không nghĩ tới, thái độ của hoàng đế và Thái Tử chuyển biến đều là do nàng. Nếu không phải nàng yêu thích công khai trắng trợn, lại dính lấy Lục Khải Phái như thế trước mặt Thái Tử, thái độ của hai người đối với Lục Khải Phái cũng sẽ không bắt bẻ ghét bỏ như vậy.

Tuy nhiên, hiện tại cũng không phải thời điểm nói chuyện này, Kỳ Dương ngoan ngoãn đi theo Thái Tử một đoạn, lúc này mới mở miệng: "Hoàng huynh, cung yến hôm nay, sứ thần Vinh Quốc kiêu ngạo như vậy, quốc thư cũng đưa lên cực kì không thành ý, chúng ta còn muốn mặc cho bọn hắn dắt mũi sao?" Nói xong, nàng nhìn sắc mặt của Thái Tử, thấy hắn thần sắc bình tĩnh, liền lại nói: "Hiện giờ Vinh Quốc mới lập, cần nghỉ ngơi lấy lại sức, chỉ e càng sợ khai chiến..."

Ai ngờ Thái Tử nghe đến đó thì lại xua xua tay, nói: "Vinh Quốc không giống những nơi khác. Thảo nguyên thống nhất thành một thể, nhưng đất nước này nguyên bản từ rất nhiều bộ lạc tạo thành, mặc dù hoàng đế cường thế áp chế mọi người, nhưng những bộ lạc đó cũng sẽ không bởi vậy mà sụp đổ. Tuy là có thế lực nhỏ, nhưng nếu cứ một đoàn lại một đoàn, có cọ xát, có mâu thuẫn, mạnh mẽ hợp tác cùng nhau, cứ thế mãi sẽ có thời điểm không thể áp chế được."

Kỳ Dương nghe vậy thì trầm ngâm suy nghĩ, phản ứng cũng hoàn toàn không chậm: "Ý của hoàng huynh là , bọn họ cố ý đem nội ưu chuyển thành nhất trí đối đầu với bên ngoài." Nàng dừng một chút, lại nói: "Tỷ như mở ra một hồi đại chiến."

Bắc địa và Nhung địch chiến tranh giằng co đâu chỉ có trăm năm, thậm chí đã kết oán lâu hơn cả chiều dài lịch sử Lương Quốc. Chỉ là dĩ vãng, nhiều bộ lạc làm theo ý mình, thiếu tiền thiếu lương thậm chí thiếu người liền xuôi về phương Nam cướp bóc một phen. Náo loạn biên cảnh không được an bình, thi thoảng đánh một hồi, nhưng lại không có tới mức chân chính trở thành chiến tranh giữa các nước. Kỳ Dương nói đến đại chiến, hiển nhiên là không dừng tại đây.

[BHTT - EDIT HOÀN] Công Chúa Của Ta Trọng Sinh - Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênUnde poveștirile trăiesc. Descoperă acum