Chương 93

2.5K 208 1
                                    

Bộ dáng của Ngụy Kiêu quá quái dị, mọi người xung quanh đều thầm đề cao cảnh giác, nhân viên an ninh càng không khách khí duỗi tay ngăn cản hắn và Tống Kiến Chi, cánh tay hơi dùng sức chặn hắn lại:

“Tiên sinh, phiền toái ngài lùi lại!” Xét đến thân phận của mình, biểu hiện của nhân viên an ninh trước đó rất ôn hòa, nhưng lần này giọng điệu rất nghiêm khắc, tay cũng mang theo sức lực.

Người còn lại trực tiếp gọi điện cho đội trưởng: "Đội trưởng! Ở đây có người có hành vi bất thường, vâng, xin hãy đến trong vòng 10 phút."

Điện thoại vừa cúp máy, bên ngoài đã truyền đến tiếng bước chân dồn dập.

Xảy ra sự cố bảo mật ngoài ý muốn, chi viện đến nhanh như vậy sao?

Sau khi Minh Tự và những người khác rời đi, Từ Bội nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không thể ngồi yên chờ chết liền muốn chạy theo.

Nàng cùng PD đấu tranh một lát mới đạt được thỏa hiệp.

PD cho phép nàng đến phòng nghỉ với lý do thăm Tống Kiến Chi, đồng thời tạo ra tình huống, kêu nàng và Nhạc Nghị hoàn thành một nhiệm vụ trên đường đi qua.

Như vậy sẽ không quấy rầy đến Tống Kiến Chi, cũng có thể nhìn chung Từ Bội có tình có nghĩa.

Từ Bội mang theo cameraman, đang nói với Nhạc Nghị: “Không biết Hi Lam có nhìn thấy Kiến Chi không, chúng ta đi nhanh một chút…”

Nhạc Nghị ậm ừ đồng ý, những người khác cũng nhanh chóng chạy theo.

Người xem cũng rất lo lắng.

"Tôi liền nói tại sao lâu như vậy lại không thấy đội cp được vạn người đẩy qwq sao Tống Tam của tôi lại bị bệnh, mụ mụ đau lòng."

"Lam Lam bọn họ đi qua cũng không bấm máy, này chính là sạn của chương trình."

"Lầu trênlàm người tốt đi, tôi thà xem màn hình đen còn hơn nhìn thấy nhãi con bị bệnh, đau lòng muốn chết."

"Người đau lòng nhất chính là Minh Tự."

...

Hai người Từ Bội Nhạc Nghị cùng vài nhân viên công tác và người quay phim vòng qua ngã tư, kết quả liền nhìn thấy Hà Hi Lam vẫn đứng đó.

Không chỉ Hà Hi Lam, mà còn có Trần Viên Nịnh, Minh Tự, thậm chí cả Tống Kiến Chi được cho là bị bệnh, đều có mặt ờ ngã tư có cây xanh bao quanh này.

Chuyện gì thế này? Hai mắt Từ Bội hơi mở to, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.

"???"

"Đây là???"

"Không phải Tống Kiến Chi bị bệnh sao?"

"Aiz, các chị em đừng hoảng sợ, có thể phóng to lên xem, trên trán Tống Tam đều là mồ hôi lạnh, mặt mũi tái nhợt."

"... bị bệnh sao có thể không hoảng sợ a?! Sao tổ chương trình không cho cô ấy nghỉ ngơi?"

Có nhiều người hơn.

Ngụy Kiêu nắm chặt hai tay, cố gắng thu mình, răng đánh lập cập, nhưng hắn vẫn không chịu buông tha Tống Kiến Chi. Hắn bị bảo an chặn lại, đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt như chó dữ.

[BHTT][Edit]Trở Thành Bàn Tay Vàng Của Tình Địch Ảnh Hậu - Tiểu Đàn LoanTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang