Chương 95. Phiên ngoại: Hiện đại chi du (2)

1.7K 107 6
                                    

Lúc Đường Đường đang giới thiệu các loại đồ vật trong phòng khách, tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh đột nhiên dừng lại, không bao lâu sau, Tạ Lan Chỉ ôm một đầu tóc dài ướt nhẹp từ bên trong đi ra, nửa người trên mặc một cái áo thun trắng tay ngắn, nửa người dưới mặc quần jean nhạt màu, dưới chân mang một đôi dép bông đi trong nhà.

Đường Đường trực tiếp bỏ qua mái tóc dài của hắn, liếc mắt quan sát toàn thân hắn, đang muốn khen hắn một câu "Tiểu thanh tân", chỉ thấy hắn nghênh ngang hướng chính giữa phòng khách đi tới, giơ một chân giẫm lên trên bàn trà, giả vờ phong tao lắc lắc mái tóc đầy nước một cái, hừ hừ cười nói: "Thế nào? Ta có đẹp trai hay không?! "

Toàn thể mọi người im lặng ba giây. ( =))))) )

"Ọe..." chợt một tiếng nôn khan từ trong góc truyền đến.

Lông mày Tạ Lan Chỉ nhướng lên, nhìn Đường Đường ở bên kia đang khoa trương mà lấy cùi chỏ che miệng giả vờ nôn khan, giơ tay lên ở trên áo sờ một cái, phát hiện trên người không có cây quạt, ngượng ngùng ho khan một cái: "Ai? Tiểu Đường Tử ngươi làm sao vậy? Nhanh như vậy đã có rồi?"

"Cút!" Đường Đường tức giận đến mức lỗ mũi muốn phun lửa, thuận tay ném một cái khăn khô lên trên đầu hắn, "Lại nói bậy liền đem ngươi lột sạch rồi quăng ra đường cái!"

Tạ Lan Chỉ không thèm để ý lời này của hắn, nắm lấy khăn liền lung tung lau tóc.

Vân Đại, Vân Nhị, Vân Tam đều đi tới vây quanh Tạ Lan Chỉ, dùng ánh mắt giống như nhìn con khỉ ở núi Nga Mi mà nhìn quần áo trên người hắn từ trên xuống dưới, trong miệng lầm bầm nói: "Đây chính là y phục ở nơi này? Chúng ta ngày mai cũng đi mua đồ như vậy mặc?"

"Đúng vậy! Nếu không...Người khác nhất định sẽ nhìn chằm chằm các ngươi!" Tạ Lan Chỉ chiếm được tiện nghi ở địa bàn của mình, cái này không phải nhà của hắn nhưng cũng tựa như nhà hắn a, tự nhiên sẽ lấy tư thế làm chủ nhân, kéo ba tên sư huynh đi một vòng qua cái bàn trà rồi ngồi xuống ghế salon, đối với cái loại cảm giác vừa ngồi xuống cái ghế liền hõm vào trong liền sinh ra cảm giác thân thiết, hưởng thụ mà thở dài một tiếng, phất tay nói, "Tắm đi tắm đi! Kế tiếp ai đến trước?"

Mấy người đồng loạt đưa ánh mắt hướng về phía sư phụ. Vậy còn phải hỏi, dựa theo tôn ti trật tự từ lớn tới nhỏ, đương nhiên là sư phụ trước.

Liễu Quân nghiêng đầu hướng Đường Đường nói: "Tứ Nhi, tự ta dùng nội lực hong khô là tốt rồi, ngươi đi tắm, đừng để bị lạnh."

"Không có việc gì, sư phụ ngươi theo ta cùng tắm, vừa lúc ta dạy cho ngươi dùng thế nào." Đường Đường nói xong liền kéo y đi, trong tai đột nhiên nghe được một trận cười, nghiêng đầu nhìn lại, bốn người kia lập tức thay đổi biểu cảm trên mặt thành vẻ nghiêm túc.

Đường Đường nhất thời trên mặt nóng đến mức có thể nấu chín cơm, không được tự nhiên mà quay đầu kéo Liễu Quân hướng phòng vệ sinh đi vào, vẻ mặt buồn bực hừ hừ: "Tắm rửa mà thôi, có cái gì đáng cười!"

Phía sau một lần nữa vang lên một trận cười, Đường Đường hận đến suýt chút nữa cắn phải lưỡi, loại lời nói giấu đầu hở đuôi này mệt hắn nói ra được! Trên mặt một mảnh nóng cháy, một bên tự phỉ nhổ chính mình, một bên kéo Liễu Quân chạy như trối chết mà chui vào phòng vệ sinh nhanh chóng đem cửa đóng lại.

[Đam mỹ] Công tử, cười với đồ nhi một cái nào! - Phù Phong Lưu LyWhere stories live. Discover now