Chương 197: Dao trì tiên tử (29)

101 11 0
                                    

Tưởng Vi nhìn thấy thân ảnh nam nhân lam bào phía trước liền bước qua: "Muộn thế này, huynh không ngủ?"

Mạch Từ Dung chậm rãi quay đầu lại, mắt nhìn thẳng mắt nàng: "Vì sao lại đồng ý hôn sự?"

Tưởng Vi nhìn hắn khẽ nở nụ cười, đôi mắt nàng dịu dàng êm ái: "Có thể huynh không nhận ra, nhưng ta đúng là có thích huynh, ngay từ lần đầu gặp mặt"

Mạch Từ Dung thở dài, hơi nghiêng người nhìn ánh trăng, giọng như than thở: "Nhưng ta không có thứ tình cảm ấy với muội, liệu có hối hận?"

Tưởng Vi bước lên phía trước sóng vai bên cạnh hắn, ngẩng đầu cũng nhìn ánh trắng sáng soi: "Một đời rất dài, ai chắc chắn rằng đến cuối cùng huynh vẫn không yêu ta, một năm, hai năm, cả đời dùng thời gian bên nhau đả động nhân tâm"

Mạch Từ Dung cụp xuống đôi mắt thu lại cảm xúc xao động trong đó, có thể sao, dùng quãng thời gian còn lại yêu người nên yêu?

————————

Cặp chữ song hỷ đỏ tươi cùng lụa đỏ làm rực sáng lên ngọn núi Hành Sơn xưa nay vẫn thanh tịnh ưu nhã.

Ngày đại hỷ vui mừng của Nga Mi, Hành Sơn khách khứa Lục Đạo môn phái đều tề tựu đông đủ, người đông náo nhiệt, tiếng chúc mừng vang lên không dứt.

Giờ lành đã đến, khách nhân xếp thành hai hàng, bên trên bục cao là Hoà thượng Thúc Đạt, người làm chứng cho hôn lễ của tân lang, tân nương hôm nay.

Mạch Từ Dung nắm một đầu lụa đỏ còn đầu bên kia nằm trong tay Tưởng Vi, cả hai cùng nhau bước về phía Hoà thượng Thúc Đạt phía trước.

Còn chưa kịp tam bái, từ trên trời rơi xuống mấy dải lụa đỏ trải thành một bước đường dài, loan kiệu được 4 người khênh hạ xuống Tử Y Huyền Nữ ngồi trên kiệu, chầm chậm đứng lên khẽ phủi nhẹ nếp gấp trên bạch y trắng thuần.

Cùng lúc một nam từ vận hắc bào cũng hạ xuống đáp trên dải lụa đỏ trải trên nền đất, quay đầu hơi cười nhẹ: "Huyền Nữ vẫn luôn thật khoa trương"

Mấy vị trưởng môn nhìn thấy nam tử hắc bào mặt liền tái lại, rút kiếm chĩa về phía hắn.

"Vận Y Hành ngươi lại dám đến đây?!"

Vận Y Hành nở nụ cười yêu mị, nhưng bất giác lúc này lại tăng thêm một tầng sát khí: "Sao lại không dám, ta đến đây dự hôn lễ nha, còn mang theo quà mừng nữa đấy"

Vừa dứt lời một nhóm đệ tử Võ Đang liền ngã xuống, miệng không ngừng phun máu, sắc mặt tái nhợt, đôi môi thâm tím là biểu hiện của trúng độc.

Hắc Diệm Độc Y từ trong đám người Võ Đang bước ra, đứng bên cạnh Vận Y Hành.

Thiên Y La Sát cũng từ xa bước đến, trên người hắn toàn là máu, sắc đen của quần áo che đi máu đỏ nhưng quần áo hắn ướt đẫm, từng bước đi để lại đoá hoa đỏ thâm trên nền đá, thanh loan đao cũng nhỏ giọt máu nóng chưa khô, hắn bước đến cúi người trước Vận Y Hành.

"Bên ta đã xong việc"

Chợt có người Hoa Sơn hô lên: "Hắn đi ra từ phía viện nghỉ của Hoa Sơn, nhóm đệ tử của Mạc sư thúc vẫn chưa đến!"

[XUYÊN NHANH] Thế nào là nhân vật phản diện? (QUYỂN 1)Where stories live. Discover now