Chương 8

165 11 0
                                    

Thưởng cúc

Gần Tết Trùng Cửu, thời tiết đột nhiên nóng lên.

[1] 9/9 ÂL.

Nha hoàn mở một chiếc ô lá sen bồi giấy vàng, đón Đường phu nhân từ xe ngựa xuống. Đôi chủ tớ cùng nhau vào cửa hàng châu báu. Cửa hàng này là cơ nghiệp tổ tiên Đường gia truyền lại, nằm ở lối vào phía Đông của Toái Cẩm nhai. Qua cầu Thố Phường, đi khoảng hơn mười mét về phía Tây có một con hẻm tên là Thâm Viện, được đặt tên dựa trên mấy câu từ "Đình viện sâu sâu sâu biết mấy? Dương liễu chồng khói. Trướng rèm đếm không xuể". Ngay đầu hẻm là cửa hàng châu báu này.

Trong hẻm Thâm Viện có bảy tám cửa hàng nào là châu báu, nào là váy áo phấn son, bày bán suốt một dọc hẻm nhỏ.

Đường phu nhân không đến mua châu ngọc. Sắp đến Tết Trùng Cửu, bà tới cửa hàng để kiểm tra sổ sách. Công việc tốn khoảng một canh giờ, bà chốt sổ mùa hè với các quản lý của cửa hàng xong hẵng còn khá sớm, chưa đến buổi trưa.

Hai người rời khỏi cửa hàng, người hầu gái giương ô lên, nói: "Phu nhân, mình về thôi ạ."

Đường phu nhân gật đầu. Ra cửa, bà nhìn dòng người tấp nhập giữa phố phường Toái Cẩm nhai. Sắp đến Tết Trùng Cửu, rất nhiều cô gái trẻ gài hoa bên tóc mai. Đường phu nhân bỗng nổi hứng đi dạo phố, bèn bảo nha hoàn: "Lâu rồi không đến Toái Cẩm nhai, chúng ta hãy đi ngắm nghía xung quanh một chút."

Nha hoàn gật đầu thưa vâng.

Dân phong Đại Tống khá cởi mở, các cô gái ăn mặc không diêm dúa cầu kì nhưng vẫn xinh tươi phơi phới. Trên phố Toái Cẩm có khá nhiều thiếu nữ đi lại ngược xuôi, Đường phu nhân ở đầu Đông cầu Thố Phường ngắm nghía, chợt thấy xa xa có một nơi người đông nghịt, không rõ là có chuyện gì.

"Đằng kia có gì thế?"

Nha hoàn nhìn ngó, thưa: "Hình như là sạp bán quà sáng ạ. Giờ cũng sắp đến trưa, chắc bọn họ chuẩn bị dọn hàng rồi."

Đường phu nhân nói: "Chỗ đó đông người quá, ta chưa bao giờ thấy nhiều người tụ tập như vậy."

Nha hoàn đến tận nơi xem xét, lúc thấy rõ sự tình thì sửng sốt, quay về bẩm báo: "Thưa phu nhân, con nhìn thấy thiếu gia."

Đường phu nhân ngạc nhiên: "Thiếu gia ư? Thiếu gia nhà nào?"

Nha hoàn: "Là Đường thiếu gia, Đường Thận từ thôn Triệu gia ạ. Tiểu thư cũng ở đó nữa."

"Hai đứa chúng nó ăn sáng ở đó hả?"

Nha hoàn ấp úng: "Hình như... hình như họ là người mở sạp!"

"Bánh nóng hổi vừa thổi vừa ăn đây!" Tiếng rao vang rền giữa đám đông, kèm theo hương thơm ngào ngạt.

Đứng sau xe hàng nhỏ bằng gỗ, một thiếu niên dáng người cao ráo, gầy gò đang vung vẩy chiếc muôi lớn. Chiếc muôi lướt trên bề mặt chảo sắt, cậu chàng đều tay rót xuống thứ bột sệt. Thêm một cái lắc tay, bột thừa trong muôi lại rót về thùng bột. Chiếc muôi sắt lớn dàn đều hỗn hợp bột ngũ cốc thành một lớp bánh hình tròn. Lửa than bập bùng dưới mặt chảo, bột bánh được chiên nóng phồng lên những bóng khí nhỏ. Chiếc muôi lớn sẽ ấn xuống những bóng khí đó làm chúng nổ lép bép, dậy lên mùi thơm ngọt bùi của bột mì.

Sơn Hà Bất Dạ ThiênWhere stories live. Discover now