Chương 33

161 8 0
                                    

Ba hạng đầu kì Quán khóa

Tan học ở Quốc Tử Giám, Đường Thận đem thơ thí thiếp mới viết hôm nay đến phủ Thượng thư tìm Vương Trăn.

Vương Trăn là Thượng thư bộ Hộ, ngày nào cũng bận bịu. Đường Thận đến mười lần thì phải sáu lần anh ta vắng nhà. Vì thế, mọi ngày cậu sẽ gửi bài cho quản gia, khi nào Vương Trăn xem xong sẽ chữa bài cho cậu, rồi đến hôm sau, anh ta sẽ dành thời gian dạy cậu ở phủ. Ấy thế mà hôm nay Đường Thận nghĩ tới nghĩ lui, lại nói với quản gia rằng: "Ta có thể ở lại phủ chờ Tử Phong sư huynh về được không?"

Quản gia ngạc nhiên, nói: "Đường tiểu công tử nếu không bận, xin cứ tự nhiên."

Quản gia mời Đường Thận vào phủ, cung kính tiếp đãi.

Vầng trăng lơ lửng trên không trung, muôn vì tinh tú giăng kín vòm trời. Vương Trăn mặc quan bào phẳng phiu màu đỏ thuần bước vào cổng. Quản gia thưa với chàng là Đường Thận đang đợi trong phủ, chàng liền dừng bước, lẩm bẩm "Thế à," song không tỏ vẻ ngạc nhiên chút nào, dường như đã biết trước rằng hôm nay Đường Thận sẽ đợi mình.

Đường Thận đang uống trà trong phòng khách, nghe thấy tiếng bước chân thì ngó ra cửa, liền thấy Vương Trăn hẵng còn mặc nguyên quan phục đến gặp mình. Dưới ánh sáng giao hòa dịu êm của vầng trăng và những ngọn nến, gương mặt tuấn nhã của Vương Tử Phong càng dịu dàng gấp bội. Chàng cười lịch thiệp: "Tiểu sư đệ chờ lâu lắm rồi hả?"

Đường Thận: "Chỉ độ nửa canh giờ thôi ạ."

"Ăn cơm chưa?"

"Đệ chờ sư huynh nên chưa dám ăn."

Vương Trăn khiển trách quản gia: "Tiểu sư đệ ở trong phủ lâu như vậy, sao không mời đệ ấy dùng bữa? Rõ thất trách!"

Quản gia xin lỗi Đường Thận rối rít.

Vương Trăn nói: "Đã vậy thì đệ ăn tối với huynh nhé."

Hai huynh đệ tới chính sảnh, Đường Thận ngồi đợi ở bàn ăn. Vương Trăn thay trường bào gấm trắng trong buồng xong thì cũng đi ra. Khi không mặc quan bào, Vương Trăn tựa như một văn nhân tuấn mỹ nho nhã, quả xứng với danh hiệu "Trạng nguyên vô song." Đường Thận nghĩ thầm, kể cả khi mặc quan phục, vị sư huynh này của cậu cũng bật lên vẻ xuất chúng, lỗi lạc hơn hẳn các đại quan khác.

Thị nữ bày biện các món ăn lên bàn, gồm một khoanh cá tầm hầm, một tô cải thảo om với chân giò hun khói, bốn đĩa thức ăn theo mùa, kèm theo một tô canh sò điệp.

Đường Thận và Vương Trăn đều là người Giang Nam, khẩu vị tương đồng, nên phần lớn các món đều chế biến theo kiểu Giang Nam.

Thực hiện đúng châm ngôn "Ăn không nói chuyện, ngủ không nói chuyện," hai người cơm nước xong xuôi mới vào phòng khách uống trà. Vương Trăn đọc bài thơ thí thiếp của Đường Thận vài lần. Bữa nay chàng không nhận xét cậu viết có tốt không mà hỏi: "Bảng chữ Pháp Môn luyện được bao lâu rồi?"

Đường Thận chẳng hiểu sao anh ta lại đá sang chuyện này: "Gần hai tháng rồi ạ."

"Chữ của tiểu sư đệ tiến bộ nhanh đấy."

Sơn Hà Bất Dạ ThiênWhere stories live. Discover now