Chương 20

205 5 1
                                    

Thi huyện

Trong chương này có nhiều trích đoạn văn, thơ cổ. Mình có sử dụng một số bản dịch từ các dịch giả khác, còn lại thì cố gắng chuyển ngữ dễ hiểu nhất có thể. Mọi người đọc cho vui thôi, chứ mình sợ không được chính xác lắm :(

Tôn Nhạc bám theo Đường Thận trách móc suốt ba ngày, cậu phải hứa với chú béo là sẽ mời cậu ta ăn bánh bao thịt heo ở cổng học viện Tử Dương, chú béo mới bớt giận.

Tôn Nhạc: "Hừ, còn lâu tớ mới tin cậu chỉ là thiếu gia nhà họ Đường. Trân Bảo Các kiểu gì chả có phần của cậu!"

Tôn Nhạc không ngốc, phủ Cô Tô có hàng đống con nhà giàu, song những đứa vào được học viện Tử Dương đều phải đạt tiêu chuẩn của Dư sơn trưởng, tức là có chân tài thực học. Hôm trước Đường Thận kéo vải đỏ khai trương cùng với Đường phu nhân ngay trước mặt chú béo, làm sao chú ta không đoán ra thân phận của Đường Thận cho được?

Nghĩ chán chê, nhóc béo vẫn chưa nguôi giận: "Cậu phải mời tớ ba bữa cơ!"

Đường Thận: "Cậu còn có tiền đồ không hả?"

Cả hai phá lên cười giòn giã.

Ăn bánh bao xong, hai người bạn nói chuyện về kì thi huyện diễn ra vào năm ngày sau.

Tôn Nhạc hỏi: "Năm ngày nữa là thi huyện rồi đấy, cậu có tự tin không?"

Đường Thận nghĩ thầm: Vấn đề đâu phải tự tin hay không tự tin, vấn đề là nhất định phải đỗ.

"Chắc là ổn thôi," Đường Thận hỏi ngược lại: "Thế còn cậu?"

Tôn Nhạc thở dài thườn thượt: "Tớ bắt đầu đến trường phủ học từ năm ngoái, giờ đã một năm rưỡi rồi. Trước đó còn học gia sư bảy năm, tổng cộng là tám năm. Năm nay cậu chưa đến mười bốn, còn tớ thì đã mười lăm. Cậu cũng biết đấy, anh họ tớ đỗ tú tài đúng năm mười lăm tuổi."

Đường Thận an ủi: "Không so sánh thì sẽ không tổn thương, tớ hiểu."

Tôn Nhạc trợn mắt: "Cậu mà đòi hiểu? Cậu hiểu cái con khỉ ý! Đường Thận ơi là Đường Thận, tớ cứ tưởng chúng mình cùng hội cùng thuyền, cùng tiến cùng lùi. Ai ngờ, chưa chi cậu đã sắp sửa đỗ tú tài đến nơi!"

"Ơ hay, đã thi thố gì đâu?"

Tôn Nhạc: "Cậu đỗ là cái chắc rồi còn gì! Ôi, sao ông trời nỡ đày đọa tớ làm bạn đèn sách của cậu cơ chứ? Trượt thì thôi, cậu mà đỗ, mẹ tớ sẽ cằn nhằn chết tớ mất! Đi học thì lâu hơn cậu mà thành tích thì kém xa! Đường đại ca ơi, Đường ca của đệ, huynh có thể thương tình mà tha cho tiểu đệ lần này không?"

Đường Thận tưng tửng: "Từ nhỏ đến lớn, lũ nít con bị anh Đường của chú làm cho tức nổ đom đóm mắt không chỉ có mình chú đâu, ráng mà học cho giỏi đi, chú béo."

"Hả?"

"Không có gì. Ăn bánh bao nữa không?"

"Ăn!"

Đường Thận quả thực không có nhiều lựa chọn cho kì thi huyện lần này.

Năm ngày trước khi thi huyện, học viện Tử Dương cho nghỉ để các học sinh về nhà tự ôn luyện. Học sinh ở trường phủ chủ yếu là những người đã có công danh, đỗ tú tài, nhưng cũng có những người như Đường Thận, Tôn Nhạc, chưa tham gia kì thi huyện lần nào.

Sơn Hà Bất Dạ ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ