Chương 31

183 8 4
                                    

Thiếu niên tuấn tú tuổi mười lăm

Sáng sớm Đường Thận ghé thăm Phó phủ, bất ngờ phát hiện tiểu đồng Ôn Thư đã chờ cậu từ sớm.

Đường Thận ngạc nhiên: "Sao dậy sớm thế?"

Ôn Thư đồng tử nói liến thoắng: "Đường tiểu công tử, cậu cũng biết, tiên sinh nhà chúng tôi có tuổi rồi, hằng ngày chẳng có việc gì khác để làm, ngủ sớm, đương nhiên sẽ dậy sớm. Ngài vừa thưởng thức một chậu hoa hồng xong, hoa của Diêu đại nhân dâng tặng đấy ạ. Giờ thì ngài đang dùng bữa sáng trong phòng khách."

Đường Thận tới phòng khách, Phó Vị hồ hởi ra lệnh: "Tiểu đồng tử, lấy cho Cảnh Tắc một bộ chén đũa nào. Cảnh Tắc, con ăn sáng chưa?"

Đường Thận: "Con ăn rồi ạ."

Phó Vị: "No chưa?"

Đường Thận: "???"

"Chưa ạ."

Phó Vị phất tay áo: "Thế đem một bộ chén đũa lại đây. Ngồi đi, Cảnh Tắc."

Đường Thận: "..."

Phó Vị và Đường Thận cùng nhau ngồi tại chiếc bàn tròn dùng bữa sáng. Bữa sáng ở Thịnh Kinh khác với bữa sáng Cô Tô, bao gồm cháo loãng, kèm với chút bánh ngọt và bánh du thực. Đường Thận tùy ý ăn chút chút, hai thầy trò dùng bữa xong thì Vương Trăn đến. Đường Thận không ngờ hôm nay Phó Vị rủ cả anh ta. Thấy trò cưng xuất hiện, Phó Vị nói: "Tử Phong, con đến muộn ghê, chúng ta ăn xong mất rồi."

Khác với bộ quan phục tinh tươm màu đỏ thuần lần trước, hôm nay Vương Trăn mặc trường sam bằng gấm. Tôi tớ dọn sạch chén đĩa và đồ ăn thừa trên bàn; thầy trò ba người cùng đi đến thư phòng. Lư hương chạm rỗng trong thư phòng chưa đốt hương, Vương Trăn tự mình lấy hộp trầm trong ngăn kéo, nhẹ nhàng mở nắp lư đặt miếng trầm vào, đốt lên.

Chỉ trong chốc lát, thư phòng đã thoang thoảng hương trầm. Phó Vị ngồi ghế trên, Vương Trăn và Đường Thận một tả một hữu, ngồi ghế dưới.

Đường Thận nhìn Vương Trăn ngồi phía đối diện, nói: "Vương sư huynh."

Vương Trăn: "Gọi Tử Phong là được rồi. Bánh ngọt Thái Kỳ trai có ngon không?"

Đường Thận: "Quả đúng là món ngon, mấy hôm trước đệ đã mua cho người hầu mang về nhà làm quà."

Phó Vị nhìn hai người bọn họ: "Ơ kìa, hai đứa có chuyện gì mà ta không biết thế?"

Đường Thận đang định giải thích, Vương Trăn đã nói: "Tiên sinh gọi chúng con tới đây có việc gì?"

Phó Vị nhớ tới việc chính, bèn ngồi thẳng thắn người lên. Ông bảo với Đường Thận: "Cảnh Tắc, còn hơn bốn tháng nữa là đến kì thi Hương của con rồi. Con có tự tin không?"

Khắp Đại Tống có hai nơi thi khó nhất là Cống viện Giang Nam và Quốc Tử Giám ở Thịnh Kinh. Như Đường Thận phải gọi là vừa rời hang sói thì đi vào miệng cọp. Hơn nữa, kì thi Hương cũng chính là kì thi khốc liệt nhất trong ba khoa thi lớn. Mỗi năm Thịnh Kinh có đến hàng vạn tú tài ứng thi, nhưng mỗi khoa chỉ lấy đúng một trăm người, tỉ lệ chọi quá khủng khiếp.

Sơn Hà Bất Dạ ThiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ