Chương 8: An bày cuối cùng trước tận thế

13.2K 852 24
                                    

Trương Quân đánh giá người yêu hắn là sát tinh, điểm ấy, Dương Sóc tự nhiên biết rõ. Có điều dù cho biết rõ e rằng hắn cũng cảm thấy đó là lẽ dĩ nhiên, công ty Cố gia có thể làm lớn như vậy, làm người lãnh đạo công ty kia Cố Diễm làm sao có thể là nhân vật dễ đối phó!

Lúc này, Dương Sóc kéo Cố Diễm đến phòng mình, hai người ngồi xuống mép giường lớn, "Cố Diễm... hiện tại anh có một chuyện rất trọng yếu muốn nói với em."

Cố Diễm bình tĩnh nhìn Dương Sóc, mềm mỏng nói: "Ừm, anh nói đi."

"Mấy ngày trước... anh mơ thấy một giấc mộng." Giọng Dương Sóc yếu ớt vang lên.

"Mộng?" Cố Diễm ngẩn người, "Mộng cái gì?"

Dương Sóc quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, "Anh mơ thấy... thời tiết thay đổi rồi."

Cố Diễm nghe vậy kinh ngạc há to miệng, "Thời tiết thay đổi? Cái gì mà thời tiết thay đổi?" Y làm sao cũng không hiểu Dương Sóc đang nói cái gì. Mà vẻ mặt Dương Sóc lúc này cũng khiến bản năng của y cảm thấy có chút bất an.

Dương Sóc quay đầu lại, hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Diễm, đặt tay đối phương vào trong lòng bản tay của mình tinh tế vuốt ve, ước chừng nửa phút đồng hồ sau, hắn mới chợt nói: "Anh mơ thấy lời đồn tận thế trên mạng thật sự xảy ra, rất nhiều người đều biến thành quái vật ăn thịt người, cuộc sống của con người trở nên rất khó khăn.."

Cố Diễm nghe được cũng không nhảy dựng lên hô không có khả năng gì đó, chẳng qua y không hề chớp mắt nhìn Dương Sóc, nhìn vẻ mặt đối phương mang chút đau thương, tim, đau nhói.

"Dương Sóc, dù cho tận thế thật sự đến, anh yên tâm, chỉ cần em còn sống, anh sẽ tuyệt đối không có chuyện gì!"

Giọng của Cố Diễm có thể nói là rất nhẹ, không giống như đang thề, chỉ như trần thuật lại một sự thật hiển nhiên.

Dương Sóc nghe, giờ khắc này, phảng phất như linh hồn đều rung động.

Người này... Sao vẫn trước sau như một ngốc nghếch đến thế... Ngốc đến khiến người khác không thể không đau lòng...

Vì vậy, Dương Sóc nhẹ nhàng cong khóe miệng. "Đoạn thời gian trước không phải anh luôn bận rộn sao? Cũng là do mơ thấy giấc mộng không tốt, sau đó... anh vì giấc mộng kia mà chuẩn bị một số thứ không ảnh hưởng đến toàn cục."

"Hử?" Cố Diễm có chút hiểu được, trừng mắt nhìn, "Anh..."

"Anh mua nhiều nhà kho, đã nghĩ đến, lỡ như tận thế đến thật, chúng ta ở cùng nhau cũng sẽ không chết đói, chết khát, mặc dù sinh hoạt có thể không tốt như hiện tại, nhưng thế nào cũng sẽ không đến bước đường cùng... Cố Diễm, hiện tại hai người chúng ta đều ở chỗ này, mà trong giấc mộng của anh, chỉ sợ qua không lâu nữa sẽ đến lúc, chúng ta không còn thời gian trở về nữa rồi... Những thứ đó, anh làm sao cùng không muốn làm lợi cho người khác. Ngay bây giờ em gọi điện về đi, nói cho người trong nhà chân chính có thể làm chủ, những thứ anh chuẩn bị đều là báu vật đó, nếu như tận thế không đến... Em không phải nói em muốn mở một cái siêu thị sao. Đây là địa chỉ nhà kho..." Nói xong, đưa Cố Diễm một tờ giấy.

Tra công trùng sinh chi mạt thế truyền kì - Ngã Thị Tiếu TiếuWhere stories live. Discover now