Sự kiện của Kurokawa

7 1 0
                                    

Tôi đoán đến lúc này, ắt hẳn phần đông những ai còn quan tâm đến câu chuyện điên rồ này của tôi cũng đã có thể đoán được phần nào diễn biến tiếp theo. Thật ra, cốt truyện của thế giới trò chơi người lớn này chưa bao giờ là một thứ bí ẩn cả. Mọi tình tiết đều được bày ra đó trọn vẹn nhất để người chơi, Han, có thể trải nghiệm toàn bộ mà không cần phải suy nghĩ quá nhiều. Suy cho cùng, đây là loại trò chơi dùng một tay mà không phải dùng não.

Mặc dù tôi không thể nghe cũng không thể biết được phản hồi của các bạn là gì, tôi nghĩ ai cũng có thể hiểu được thế giới nội tâm của những nữ nhân vật trong thế giới của tôi được hình thành thông qua thiết lập của hệ thống. Thiết lập ấy có thể được trực tiếp đặt vào trong tính cách của họ, hoặc xây dựng nên môi trường họ sinh hoạt.

Nói một cách đơn giản, tác giả, kẻ kiến tạo, chúa tể lập trình, ông hoàng lập dị, đã nhẹ tay "mượn" những cốt truyện tình cảm hài hước thông thường và nhét vào bên trong chúng càng nhiều nỗi thống khổ càng tốt. Tại sao á? Chỉ vì một lý do duy nhất mà thôi. Đó là vì hắn, hoặc ả ta, muốn hợp thức hóa việc bọn họ là những cô gái có vấn đề về tâm lý cực độ và chỉ nghĩ đến bạo lực cùng tình dục. 

Để người chơi có thể nhập tâm cảm nhận sự đen tối của thế giới này nhiều hơn, đấng sáng tạo kia thay vì chỉ đơn thuần đưa tính cách của những kẻ có lòng ham muốn chiếm hữu vào trong họ, hắn ta còn phải tạo ra nguồn gốc của chúng. Tất cả sự đau đớn ấy chỉ được tạo ra với một mục đích duy nhất. Đó là để cho người khác chứng kiến và thấu hiểu nội tâm nhân vật.

Cách làm đấy, dẫu có điên rồ và tàn nhẫn đến mức nào, thực sự có hiệu quả. 

Cực kỳ.

Nói một ví dụ đơn giản, Rachel, một cô gái đáng yêu với tình cảm đơn phương dành cho bạn thuở nhỏ của mình đáng lý ra không nhất thiết phải trở thành một con người tàn nhẫn. Kể từ khi là một cô bé, tóc vàng đã luôn mơ về ngày được mang lên bộ váy cưới màu trắng trong khi mang những đóa hoa màu cam, màu ưa thích của cô ấy. Mỗi ngày của Rachel bắt đầu bằng việc mơ về tương lai đấy mà không có thời khắc nào nghĩ cho bản thân mình. 

Trong suy nghĩ của Rachel, hạnh phúc thật sự là được trở thành một với bạn thời thơ ấu của cô. Như vậy, hà cớ gì tình cảm thuần khiết đấy lại bị bẻ cong thành thứ cảm xúc chiếm hữu điên rồ, đến nỗi phải mổ bụng người mình yêu thương? Rất đơn giản. Đó chính là vì Han chẳng hề nhớ đến lời hứa đấy của hai người. 

Trong suốt hơn một thập kỷ ở bên nhau, vì lý do gì Rachel chưa một lần nào nhắc đến lời hứa đấy? Là vì cốt truyện không cho phép. Chẳng có gì khó hiểu cả. Và cũng chính vì cốt truyện không cho phép, tóc vàng về sau cùng trở thành người mà chúng ta đều phải sợ hãi.

Đã nhiều lần tôi lặp đi lặp lại khả năng gần như vô hạn của Rachel, cho các bạn thấy năng lực thật sự của tóc vàng ở nơi nào. Cô không sợ bất cứ ai và cũng chẳng ngại đau đớn. Vì lời hứa của cô bị cốt truyện "vô tình" quên mất, cũng để cứu rỗi mục tiêu đã bị vứt bỏ, đôi mắt lam ngọc của Rachel không còn quan tâm đến gì khác. 

[Yandere] Tôi Nhận Ra Mình Sống Trong Một Thế Giới Game Eroge.Where stories live. Discover now