Chương 28: Sáng trong (đệ nhất)

1.5K 41 5
                                    

☆, Chương 28: Sáng trong (đệ nhất)


Cẩn thận xem kỹ kiểm chứng, màu da hai chân của khối nam thi trong tường và cánh tay trái kia là đồng nhất, hơn nữa nếu đem chúng nó đặt gần nhau, lẫn nhau sẽ sinh ra phản ứng cường liệt, phảng phất như muốn liên kết cùng nhau, kẹt nỗi dù làm sao cũng thiếu mất mấy bộ phận thân thể ở giữa. Nhưng đã cơ bản có thể xác nhận, chúng nó là thuộc về cùng một người.

Người này, có lẽ là danh môn tiên sĩ, có lẽ là sơn dã ẩn sĩ. Trừ chuyện hắn là một nam tử thân hình cao lớn, tứ chi thon dài, thể phách cường kiện, tu vi còn thập phần đáng gờm, còn lại không biết gì hết.

Phương hướng cánh tay trái kia chỉ dẫn tiếp theo là Tây Nam. Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ theo tay kia chỉ dẫn, một đường đi đến Lịch Dương, ngón trỏ rốt cuộc lại lần nữa thu hồi.

Phụ cận nơi này nhất định có tàn chi còn lại của thi thể.

Trước đây thời điểm chưa chọc thủng thân phận, Ngụy Vô Tiện làm không ít chuyện giả ngây giả dại mất mặt xấu hổ, giờ phút này hai bên ngang bằng, da mặt hắn xưa nay vốn rất dày, vẫn như trước một bộ dạng không có việc gì. Hắn ngậm miệng không đề cập tới, Lam Vong Cơ tự nhiên cũng sẽ không nhắc, vẫn giống như những ngày trước vậy, đi cạnh nhau, lòng hiểu mà không nói.

Vào thành, giữa dòng người rộn ràng nhốn nháo trên đường, Lam Vong Cơ hỏi: "Ác trớ ngân như thế nào?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Kim Lăng lúc ấy bị chôn cách hảo huynh đệ quá gần, lây dính không ít oán khí, màu sắc dính phải quá sâu. Cởi được một chút, còn chưa mất hoàn toàn. Đại để phải tìm đủ thi thể, hoặc là ít nhất tìm được đầu mới có thể nghĩ biện pháp tiêu trừ hết. Không sao."

"Hảo huynh đệ" chính là vị nhân huynh bị ngũ mã phanh thây kia. Bởi vì không biết hắn đến cùng là ai, tên gọi là gì, Ngụy Vô Tiện liền đề nghị dùng "hảo huynh đệ" gọi thay. Lam Vong Cơ nghe xong, trầm mặc một trận, xem như ngầm đồng ý xưng hô này. Đương nhiên, y tuyệt đối không dùng từ này.

Lam Vong Cơ: "Một chút là bao nhiêu?"

Ngụy Vô Tiện: "Một chút chính là một chút. Thế nào, muốn cởi ra cho ngươi xem hay không."

Mày Lam Vong Cơ khẽ động, tựa hồ lo lắng hắn thật sẽ bên đường thoát y, nói: "Trở về rồi cởi."

Ngụy Vô Tiện ha ha cười, chợt chính sắc: "Hàm Quang Quân, ngươi cảm giác, đem tay hảo huynh đệ ném tới Mạc gia trang, khiến nó tập kích bọn Lam Tư Truy, cùng với việc đem khâu hai chân hắn lên một khối thi thể khác vùi vào bên trong vách tường, có phải cùng một nhóm người hay không?"

Tuy rằng hắn trước đây hay hiện tại đáy lòng đều trực tiếp kêu tên Lam Vong Cơ, nhưng đoạn ngày trước mỗi ngày đều gọi tôn xưng của y, gọi mãi thành thói quen. Huống hồ xưng hô này mà do hắn hô lên, sẽ mang theo một loại cảm giác buồn cười ra vẻ đứng đắn. Vì vậy ở bên ngoài, liền nửa thật nửa giả tiếp tục kêu như vậy.

Lam Vong Cơ nói: "Hai nhóm."

Ngụy Vô Tiện nói: "Dựa theo những gì chúng ta chứng kiến. Hao tâm tổn trí đem chân khâu vào một bộ thi thể khác, giấu vào trong tường, rõ ràng là không muốn thân thể bị phát hiện. Một khi đã như vậy, liền sẽ không cố ý tung tay trái ra đi tập kích người Cô Tô Lam thị, vì như vậy nhất định sẽ gợi ra chú ý và truy tra. Một hao hết tâm tư giấu kín, một lại lỗ mãng ra tay không sợ bị người phát hiện, hẳn là không phải cùng một nhóm người."

Ma Đạo Tổ SưWhere stories live. Discover now