Phần 16: Phát hiện

1.3K 69 4
                                    

Chương 336: Nó vẫn chỉ là tiểu hài tử

Dung Hoàn có chút nghi hoặc nhìn thiếu nữ tươi cười mềm mại tốt đẹp đang ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Hắn không hiểu, chỉ nháy mắt một cái, thiếu nữ như thế nào bỏ chạy xa như vậy, lại chỉ nháy mắt một cái, như thế nào liền một thân đau thương.

Hắn không hiểu cũng không sao, bồi ở bên người nàng cho tốt là được.

Bởi vì thiếu nữ...còn nhỏ!

"Ca ca, ta muốn ngủ." Đường Hân đột nhiên đưa tay kéo lấy ống tay áo Dung Hoàn, thanh âm nhuyễn manh mềm mại.

Dung Hoàn suy nghĩ một chút, đưa tay đem Đường Hân ôm vào trong ngực, tay trái cầm ô, mặt không chút thay đổi nói:

"Ngủ."

Đường Hân nhếch lên khóe miệng, trực tiếp nhắm mắt lại.

Dung Hoàn nhìn thiếu nữ trong lòng hô hấp từ từ trở nên nhẹ nhàng, giẫm lên lớp tuyết trắng thật dày, bước thấp bước cao hướng về khách điếm đi đến, tay cầm dù vẫn vững vàng, không chút nào lung lay.

Nhưng ngay thời điểm hắn sắp đến khách điếm, sát khí lạnh như băng xông thẳng tới.

Dung Hoàn ôm Đường Hân không hề động. Mấy người Doãn Bác trực tiếp vọt ra đem hắn bảo vệ ở bên trong.

Tuy nhiên, kẻ đến gây sự lúc này không chỉ đơn giản là ma tu của Minh Tông nữa, mà là yêu thú trong Mộ Hoang.

Hơi thở hoang vu tanh máu lan tràn khắp không gian, toàn bộ đường cái không có một bóng người, ngay cả mọi người trong khách điếm cũng đã núp kĩ.

Sắc mặt Doãn Bác có chút ngưng trọng, những yêu thú Mộ Hoang này rốt cuộc làm cách nào đột phá được phòng tuyến của Đại Tần để đến chỗ này? Nếu là có lối đi bí mật gì, Đại Tần nhất định sẽ nguy cơ chồng chất.

Thần sắc của Dung Hoàn cũng thập phần ngưng trọng. Hắn nhìn mấy đại yêu quái xuất hiện trước mặt, linh khí trên người như ẩn như hiện.

Đám người Doãn Bác và Tiểu Cửu, Tiểu Ngũ lập tức nhào tới cùng yêu thú đánh thành một đoàn. Dung Hoàn nhìn một con yêu thú kim đan đại viên mãn duy nhất, đưa tay, hàn khí lạnh thấu xương như một đạo sương mù hướng về phía con yêu kia thú đánh tới.

Yêu thú lập tức bị uy áp trên người Dung Hoàn áp chế không thể nhúc nhích, mắt thấy sắp bị sương mù thôn tính, tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc này, Đường Hân đột nhiên tỉnh lại.

Nàng trông thấy một màn như vậy, trừng to mắt nhìn, sau đó mãnh liệt kêu lên:

"Ca ca, mau dừng tay, buông tha con yêu thú kia đi, nó vẫn chỉ là tiểu hài tử."

Dung Hoàn run tay lên, nồng đậm sương mù lạnh như băng trong nháy mắt liền tiêu tán, mà Đường Hân ở trong lòng hắn cũng "không cẩn thận" bị rớt xuống đất.

Đường Hân nhe răng trợn mắt xoa xoa eo đứng lên, trong lòng thầm mắng Dung Hoàn ngay cả một tiểu cô nương cũng ôm không ổn, hại nàng té một cái gân cốt đều đau.

(nữ phụ, xuyên không) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN MANH PHU [EDIT] Όπου ζουν οι ιστορίες. Ανακάλυψε τώρα