Phần 20: Đan Tông

1.1K 50 9
                                    

Chương 366: Hoàn toàn không xứng với ta

Ngay sau khi Vân Lam vừa rời khỏi Cảnh Vương Phủ, trong phủ liền đến một vị khách nhân, hướng thẳng về phía Đường Hân mà đi.

-Rừng hoa đào-

Dưới trận pháp của Vân Lam duy trì, lúc nào hoa đào cũng nở thập phần sáng lạn, có đóa đỏ tươi như máu, cũng có đóa thuần trắng như tuyết. Xinh đẹp xen lẫn với thanh đạm, lại toát lên một ý vị riêng biệt.

Đường Hân dựa vào trên tàng cây, nở nụ cười mềm mại tốt đẹp nhìn thanh niên trước mặt, mềm giọng hỏi:

"Đại ca ở đứng bên trong đó đã lâu, không chê mệt sao?"

Vân Thủy phục hồi lại tinh thần, nhìn nữ tử một thân váy đỏ diễm lệ giữa rừng hoa đào. Thậm chí trong nháy mắt, hắn phảng phất như thấy được hoa đào tiên.

Vẻ si mê trong mắt Vân Thủy vô luận thế nào đều giấu không được, mà hắn cũng không tính toán đi giấu diếm.

Hắn đứng cách Đường Hân một trượng liền không lại bước tiếp về phía trước, khoảng cách này vừa vặn ở trong phạm vi cho phép của Đường Hân.

"Công chúa điện hạ." Vân Thủy nhẹ giọng kêu, phảng phất như sợ thanh âm hơi lớn hơn một chút sẽ đem người đang đứng giữa rừng hoa đào kia dọa chạy.

Đường Hân nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn Vân Thủy, tựa hồ như đang hỏi "Chuyện gì?"

Vân Thủy hít sâu một hơi, nói:

"Ta thích ngươi, kết giao với ta đi."

Loại lời nói này không hề tạo thành bất luận tác động gì đối với Đường Hân, thậm chí ngay cả hô hấp của nàng đều không có chút nào rối loạn.

Đây cũng là sự tình trong dự liệu. Đường Hân sở hữu bối cảnh cường đại, bề ngoài tinh xảo cùng thực lực cường hãn, cho dù tính cách thoạt nhìn cực kỳ cao ngạo, nhưng thiên chi kiêu tử có ai không cao ngạo đâu?

Bởi vậy, chỉ riêng ba đặc điểm phía trước đã có thể làm cho rất nhiều thanh niên tài tuấn xếp hàng dài theo đuổi.

Nhưng trên người đã dán lên dấu hiệu đặc thù của tên biến thái kia, sao Đường Hân có thể đồng ý, đây không phải là ngại sống quá lâu sao?

Quan trọng hơn chính là, Vân Thủy căn bản không có chỗ nào phù hợp với điều kiện lựa chọn bạn lữ của nàng.

Bởi vậy, Đường Hân nửa điểm tình cảm cũng không lưu trả lời:

"Ta cự tuyệt."

Vân Thủy lập tức toát ra vẻ mặt "một tấm chân tình của thiếu niên đã bị làm tổn thương sâu sắc, muốn khóc nhưng vẫn cố làm ra vẻ kiên cường, quyết không rơi lệ", thập phần đáng thương.

"Vì cái gì?" Hắn cất lên thanh âm khàn khàn hỏi.

Đường Hân lưu loát đáp:

"Bởi vì ngươi hoàn toàn không xứng với ta."

Loại giọng nói mang tính đương nhiên, ngạo mạn phi phàm, trên trời dưới đất mình ta duy ngã độc tôn này, quả thực là quá tự tin!

(nữ phụ, xuyên không) NHÂN VẬT PHẢN DIỆN MANH PHU [EDIT] Where stories live. Discover now