Chap 15: Phát hiện

821 65 12
                                    

- A!

Cậu sượt chân một đường khá dài và cứ nghĩ mông mình sẽ tiếp đất ngay sau khi kêu lên. Nhắm chặt mắt lại! Ể! Cậu cảm thấy eo mình bị túm lại một các mạnh mẽ nhưng không đau đớn một chút nào. Ngược lại đôi tay cậu bỗng tiếp xúc với một cỗ nhiệt ấm nóng, mở mắt ra thì trước mặt đã là lồng ngực đẹp đẽ của ai đó với chiếc áo len màu be rất đẹp. Eo cậu bị cánh tay tên này giữ chặt, đơ ra đó một hồi, cậu gan lì muốn cái tên vô duyên này tự thả tay ra nhưng ai dè tay tên này vẫn vô tư ôm chặt eo cậu giữa vỉa hè như vậy. Mặt cậu áp sát vào khuôn ngực ấy liền nhanh chóng hiện lên một màu đỏ rực. Thẹn quá hóa giận, cậu đang định lớn tiếng, đanh đá mắng tên này một trận

- Em định cắn ân nhân mới cứu mình hả?

*Ơ? Giọng nghe quen quen*

Lúc này tên kia mới buông lỏng eo cậu. Ngước lên nhìn một chút nhưng do ngược ánh sáng nên cậu chỉ thấy đôi mắt vàng kim của tên này rất giống ánh mặt trời, hơn nữa dường như đang chứa đầy ý vui vẻ nhìn vào đôi mắt nâu sữa của cậu rất chăm chú. Thấy vậy mắt vàng mới bật cười một tiếng rồi buông hẳn cậu ra:

- Vừa mới gặp tối qua mà đã muốn quên anh rồi sao?

Kim Seokjin:....

- Trời ạ! Giờ muốn bơ anh sao? Sóc nhỏ?
Anh bật cười khi thấy cậu đơ ra như vậy, đưa tay lên xoa xù cái đầu nâu nâu kia lên

- Ya! Ya! Ya! Đừng xoa đầu em!
Cậu với tay lên bắt lấy cánh tay đang làm loạn trên đầu mình, đanh đá gầm gừ nhìn anh

- Haha! Thôi được! Nhưng em đi đâu vậy?

- Em hơi khó chịu nên đi dạo chút thôi, Hwan!

- Khó chịu? Vậy sao lại mặc ít áo như vậy? Muốn bị cảm lạnh?
Anh nghe vậy liền cau mày, giở giọng trách mắng, vội cởi áo khoác ngoài choàng lên vai cậu, nói tiếp:

- Lại còn gọi tên anh như vậy nữa!

- Em thích gọi như vậy cơ! Hwan...Hwan...Hwan!
Cậu chăm chú nhìn anh, thích thú cầm chặt chiếc áo khoác, môi nhỏ hồng hồng chu lên gọi tên anh trêu chọc:

- Cho anh lạnh chết luôn!

- Nghịch ngợm quá đấy, Jinie! Yoongi nói dạy dỗ em rất khổ sở...

Jaehwan bật cười trước cục dễ thương này, đôi mắt vàng hút người dưới ánh nắng mùa đông cương lãnh không kém phần ôn nhu nhìn cậu, người khác nhìn vào rõ là ánh mắt dành riêng cho sủng vật

- Hứ! Em không chấp con mèo già khó tính đó đâu! Lúc anh đi du học, cậu ta luôn luôn nhắc em như này như nọ, phiền muốn chết!

Cậu phồng má ủy khuất nhìn anh, tâm trạng bực tức tên cảnh sát thối kia tự dưng trôi đâu hết. Con ngươi to tròn xinh đẹp phản chiếu sắc nâu dưới ánh nắng nhẹ lại thập phần dễ thương. Anh chính là bị con sóc nhỏ này làm trật một nốt nhạc lớn!

- Yoongi làm vậy là quan tâm em thôi! Với lại chính anh lúc đó cũng nói với cậu ấy phải thay anh hảo dạy dỗ lại Sóc nhỏ phá phách nhà em!

Jaehwan một lần nữa lại cười phá lên, mái tóc xám khói hút mắt người nhìn của anh có vẻ kéo một số ánh mắt tò mò nhìn hai người

[ NamJin ] Longfic | Hey! Mr. Policeman.Where stories live. Discover now