Chương 53

2K 275 3
                                    

EDIT: morticia – Wattpad.

"Luộc chín rồi thì vớt ra, thêm nước tỏi, gia vị, ăn cay thì thêm bột ớt, thế là xong một chén chao rồi." Cố Chi Thu đứng đến bệ bếp, vừa làm chao vừa nói.

Nàng ta đã tám tuổi, thân thể lớp lên không ít, đứng bên bệ bếp, thuần thục đảo nồi.

Lý thị ngồi xổm nhóm lửa cho nàng ta, Vương thị nhận chao Cố Chi Thu đưa tới, gắp một miếng, "Quả nhiên ban đầu mùi hơi thối, nhưng ăn rất ngon."

Nàng lại gắp một miếng đút cho Lý thị, Lý thị cũng khen không dứt miệng. Ngược lại là Tôn thị, từ lúc nghe được mùi, nói chịu không được đã chạy biến.

"Tam nha nhà mình giỏi quá, nấu ăn ngon, còn biết làm mấy thứ này, đậu rang ngon, đậu phụ đông cũng ngon, bán rất tốt, bây giờ còn làm ra chao, chắc chắn kiếm được tiền, nói đi, nói cho bà nội con, để bà thưởng cho."

"Thưởng gì?" Một thanh âm âm trầm từ ngoài cửa truyền vào.

Mấy người mới quay đầu đã thấy bà lão sắc mặt khó coi đứng ở cửa. Trong lòng ba người mách bảo không ổn, thấy dầu còn thừa trong chảo đậu hũ, chỉ thấy tai kiếp này chắc ăn khó thoát.

Quả nhiên, bà lão đi mấy bước, đã nhìn thấy hơn nửa nồi dầu, còn có mấy miếng chao chưa vớt hết, sắc mặt thay đổi.

"Hay, con nhỏ này, thừa lúc tao không có nhà đi phá phách! Mi xem dầu là nước à! Mi lãng phí thế mà được à! Mới thấy hai ngày bình yên là không biết Đông Tây Nam Bắc gì nữa đúng không? Để xem hôm nay tao có đánh chết mi không!"

Lâm Tô làm bộ đánh người, bị Vương thị cùng Lý thị bên cạnh ngăn lại, "Mẹ, đừng trách Tam nha đầu, bọn con cũng có lỗi..."

"Hai đứa sai là đúng, để con nhỏ này đi bày trò, dầu quý bao nhiêu lại để nó lãng phí thế!"

"Mẹ, là chủ ý của con, không liên quan đến Tam nha với Đại tẩu..." Lý thị muốn che chở con gái, ôm hết trách nhiệm vào người mình.

Lâm Tô nhìn nàng một chút, Lý thị sợ liền, như chim cút cúi đầu xuống.

"Con không cần nói chuyện thay nó, chắc chắn là chủ ý của con nhỏ này, mắt nó còn nhiều hơn cả ngó sen! Chắc chắn là nó nói lại phát hiện món mới, kêu hai đứa làm thử với nó!"

Bị cô đoán trúng, hai người Vương thị không dám giải vây thay Cố Chi Thu, mặc cho bà lão mắng Tam nha đầu xối xả.

Cố Chi Thu nghe bà nội chửi đi chửi lại có mấy câu, "Con nhỏ này", "Không biết cách sống" v.v..., dù sao mỗi lần mắng nàng ta luôn chỉ có một kiểu, nàng miễn dịch luôn rồi, nước đổ đầu vịt, để bà lão mắng cho đã.

Hai năm nay, nàng ta coi như hiểu rõ tính tình bà lão, chỉ cần là món nàng ta làm, bất chấp tất cả, mắng một trận trước, xong lại nhìn nàng ta muốn làm gì thì làm. Làm tốt thì để mẹ nàng đi bán, không tốt thì mắng tiếp.

Cố Chi Thu im lặng, không biết bà lão mắc bệnh gì. Mà vậy cũng tốt, dù sao trên cơ bản thứ nàng ta muốn làm, đều có kết quả. Bà lão mắng thì mắng, làm ra chuyện thì không nên giấu. Nàng ta thậm chí còn cảm thấy, bà lão có mắt nhìn hơn người trong nhà nhiều, ánh mắt sắc bén, nếu là chuyện bà nói có thể, vậy chắc chắn thành công, chuyện bà nói không được, chắc chắn không thành.

Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss.Where stories live. Discover now