CHƯƠNG 52: CỐ ĐẠI SƯ BỊ ÉP COME OUT

567 59 10
                                    

Cố phu nhân nhìn Cố Diệp kích động như vậy, nghi ngờ hỏi: "Con giải thích cái gì hả?"

Cố Diệp xấu hổ, "Chỉ là...Không có gì hết."

Cố phu nhân nghi hoặc nhìn cậu, "Không có gì thì con giải thích làm gì? Mẹ ngạc nhiên ghê, Úc tiên sinh đến tổ chức sinh nhật cho con luôn à."

Úc Trạch nghiêm trang nói: "Cũng không phải không có gì."

"Câm miệng!" Cố Diệp khiếp sợ trừng mắt với anh, không tin đối phương dám nói như vậy, nhanh chóng giải thích, "Ý anh ấy là tụi con có quan hệ bạn bè thân thiết, nên đến gặp con cũng không có gì hết."

Vốn dĩ Cố phu nhân không nghĩ nhiều, bây giờ thì không thể không nghĩ nhiều, tìm tòi nghiên cứu hỏi: "Mẹ đã nói gì đâu, con giống như đang chột dạ gì đó à?"

Úc Trạch nhìn Cố Diệp: "Chột dạ?"

Cố Diệp mệt tâm, "Mẹ đừng nói nữa mà! Mẹ, sao mẹ đến vào lúc này?"

Cố phu nhân xách đồ mang đến đi vào, "Hôm nay không phải sinh nhật con sao, vốn là muốn làm tô mì, gọi con về nhà, ba con, anh con, em con chuẩn bị quà cho con hết rồi, bọn họ đi học thì đi học, đi làm thì đi làm, cả nhà chỉ con mẹ là người rảnh rỗi thôi."

Cố Diệp giúp mẹ xách đồ, "À không, mẹ bây giờ tài vận tràn đầy, có thể kiếm rất nhiều tiền đó."

Cố phu nhân được khen, khóe miệng lặng lẽ cong lên, sau khí khách khí với Úc Trạch hai câu, bắt đầu thoải mái tự do kiểm tra nhà, "Kiểm tra bất ngờ, được, xác nhận không có dấu vết dẫn con gái về nhà."

Úc Trạch nhắn tin cho đầu bếp, cho đối phương biết trưa không cần đến nữa, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Cố Diệp đang vây quanh mẹ cậu nịnh nọt, "Đương nhiên rồi, con nghe lời lắm. Úc tổng, mẹ tôi làm món này rất ngon, lâu quá không ăn là tôi sẽ thèm muốn xỉu luôn."

Cố phu nhân không cản được khóe miệng mình cong lên, được khen gì cũng quên hết, "Ây da, cái thằng ranh con này!"

"Hahahaha con nói thật mà, làm cho Úc Trạch một chén lớn luôn nha mẹ, anh ấy chắc chắn chưa ăn món này ngon vậy đâu. Úc tổng, mẹ tôi làm món này là làm thủ công, dùng tay cán đó!

Cố phu nhân che miệng cười, "Thằng ngốc này, có gì Úc tiên sinh chưa thấy đâu."

Úc Trạch thản nhiên giấu mắt cười, nghiêm túc nói: "Từ khi mẹ con mất, con thật sự không được ăn mì trường thọ do mẹ làm nữa."

Tức khắc Cố phu nhân liền mềm lòng, "Nếu Úc tổng không chê, chút nữa thử tay nghề của tôi đi."

Úc Trạch sảng khoái nhận lời, "Dạ, cảm ơn dì."

Cố Diệp khiếp sợ, giật giật khóe miệng nhìn Úc Trạch, anh lại là loại người này sao?!

Úc Trạch khó hiểu đi đến cạnh Cố Diệp, "Cái gì?"

Cố Diệp sợ anh lại nói ra điều gì không nên nói, "Anh đừng nói chuyện, ngậm miệng lại! Nghe tôi!"

Cố phu nhân kiểm tra đồ mình mang đến, nghe Cố Diệp không lễ phép như vậy, tức giận ngẩng đầu nói: "Con hung dữ vậy làm gì, Úc tổng người ta bận như vậy, xa xôi như vậy đến gặp con, con không thể bất lịch sự như vậy! Ngoan ngoãn xin lỗi đi!"

NGƯỜI QUÈ CŨNG BỊ TA LỪA TỚI ĐỨNG DẬYWhere stories live. Discover now