Chương 105 - Dự triệu

23 4 2
                                    

Chương 105 - Dự triệu

Tiếng chuông báo tử vang vọng thật lâu trên không trung Trường An. Cả nước để tang, tiếng khóc rung trời.

Hoàng đế lưu lại một đạo di chiếu sắc phong Thái tử, lập tức buông tay Tây quy, nửa đêm cưỡi hạc về trời.

Theo di chiếu, lập Chu vương làm Thái tử, Đan Siêu phong vương khác họ phụ chính, giam cầm Thiên hậu, thanh toán dư đảng. Còn lại ban thưởng cho Anh quốc công và đám văn võ bá quan, lớn nhỏ khó nói hết.

"Bệ hạ a...!"

Trên quảng trường rộng lớn trước điện Thái Hòa, quần thần mặc áo tang mênh mông vô bờ, tiếng kêu khóc rung trời. Đám người Mang Chí Đức, Trương Văn Quán càng khóc đến lão lệ tung hoành. Chu vương Lý Hiển quỳ gối trước quan tài thật lớn, khóc đến mấy lần muốn ngất, nước mắt trên mặt cũng thực ròng ròng.

Sinh tiền Hoàng đế yêu nhất trưởng tử và thứ tử, đối với Lý Hiển rõ ràng là cũng không ôm kỳ vọng gì, phỏng chừng thấy hắn tương tự chính bản thân mình: yếu đuối đa tình, ôn nhu nhân thiện. Nhưng điều này cũng không thể hoàn toàn xem là khuyết điểm, ít nhất Lý Hiển không ngủ không nghỉ khóc rống mấy ngày quả thực biểu hiện rất tốt trước mặt quần thần.

Đan Siêu đi lên phía trước, bàn tay hữu lực đỡ lấy Lý Hiển, hòa nhã nói: "Điện hạ hiếu tâm thành kính, thiên hạ đều biết. Nhưng mà cũng đừng ai hủy quá độ ảnh hưởng đến thân thể, hãy dùng chút canh đi."

Lý Hiển vùng mạnh, đẩy tay hắn ra.

"Vất vả tướng quân ... Cô, cô uống không nổi." (*) Lý Hiển thoáng chốc kịp phản ứng lại, miễn cưỡng thay đổi vẻ mặt: "Chờ một lát sẽ uống sau."

[(*) Cô: cách tự xưng của Thái tử, giống như "ta"]

Vẻ tái nhợt yếu ớt vô lực đó làm thế nào có thể giấu diếm được Đan Siêu? Nhưng hắn chỉ liếc Lý Hiển một cái, bình thản gật đầu: "Cũng được!" Nói xong ôm quyền, tất cung tất kính lui trở ra, khiến cho không ai tìm được chút thất lễ nào.

Lý Hiển cắn răng quay đầu lại. Sau một lúc lâu, cũng thấy chính mình chống đỡ không nổi, lảo đảo cơ hồ muốn té xỉu trước linh cữu, vội nâng bàn tay hướng bên kia. Vi Huyền Trinh sớm đã như hổ rình mồi chờ bên cạnh hiểu ý, bước nhanh tiến lên đỡ lấy hắn, thấp giọng khuyên giải an ủi cái gì.

Đúng là một hình ảnh quân thần tình thâm! Đan Siêu cười thầm đứng một bên, tựa như không nhìn thấy cái gì.

Hai ngày sau, Chu vương Lý Hiển trước linh tiền lên ngôi. Theo di chiếu cưới con gái của Vi Huyền Trinh làm Vi hậu, thay đổi niên hiệu.

Thiên tử giữ đạo hiếu ăn chay cầu nguyện, ước chừng hai mươi bảy ngày.

Đan Siêu ở trong phủ mình cũng cùng ăn hai mươi bảy ngày.

"Ngươi đây không phải là châm chọc tiểu Hoàng đế sao?" Tạ Vân gắp lên một đũa hành lá đậu hũ, chấm tương mà ăn, nói: "Vốn hắn đầy lòng nghi ngờ ngươi là ca ca từ trên trời rơi xuống, hiện giờ càng phải đứng ngồi không yên ..."

Đan Siêu nhìn xung quanh không có ai, từ trong ngực lấy ra một cái bánh kẹp thịt, đút vào miệng Tạ Vân: "Ngươi ăn đi, nhìn ngươi một trận canh suông rau cải này, mặt mày đều xanh mét."

Hình xăm Thanh LongWhere stories live. Discover now