Chương 64: Mất vật tư

681 76 0
                                    

Lời của Hướng Gia Quân được Chương Hoành nói với Nhậm Khai Vận. Không ngoài dự đoán, cả đám đều nửa tin nửa ngờ thông tin cậu đưa ra.

Nhưng chỉ cần còn một ngày chưa đến thành phố C thì ngày đó bọn hắn vẫn chưa thể xác thực được tính chính xác của địa chỉ này.

Tạm thời Hướng Gia Quân không cần lo lắng chuyện này nữa, thời gian rảnh có thể suy nghĩ những việc khác, ví dụ như phải chạy trốn thế nào, chạy được rồi thì phải đi đâu tìm Hạ Trầm.

Trực tiếp đến viện nghiên cứu ở thành phố C ư? Hay là thầy Hạ vẫn đang chờ cậu ở chỗ cũ?

Ở tận thế mọi chuyện đều bất tiện, bao gồm cả phương diện liên lạc. Không có điện thoại cũng không biết đối phương đang ở đâu, tìm người chẳng khác nào mò kim giữa biển rộng.

Hướng Gia Quân được cởi trói một lúc, thành thành thật thật ăn bánh uống nước trước cái nhìn chăm chú của Tào Nghiên và Trịnh Khải Toàn, không hề có một chút ý định chạy trốn. Thậm chí ăn uống no đủ xong cậu còn duỗi hai tay ra, ánh mắt quét qua quét lại trên mặt đôi nam nữ, "Ai tới giúp tao cột lên nè?"

Tào Nghiên nhăn mày, "Không chạy à?"

Trịnh Khải Toàn cầm dây thừng lên, vừa trói hai tay Hướng Gia Quân vừa nói: "Trò cỏn con để bọn này lơ là thôi, đúng không?"

Hướng Gia Quân đối diện với ánh mắt đối phương, cho dù bị nói trúng cũng không thấy chột dạ. Mặc kệ chiêu trò có bị phát hiện hay không thì chỉ cần có tác dụng là được.

Giống như hiện tại vậy, tay được đổi thành trói phía trước rồi, dây thừng cũng không còn siết chặt vào da thịt như lúc đầu nữa.

Đoàn người lại tiếp tục lên đường, tốc độ còn mau hơn buổi sáng, ỷ vào việc đường không bóng người mà tung hoành ngang dọc.

Hướng Gia Quân ngồi ghế sau bị quăng quật như miếng bánh Rumali roti, vô cùng thương nhớ kỹ thuật lái xe của thầy Hạ. Quan trọng hơn là nếu cứ đi với tốc độ này thì có lẽ không đến hai ngày nữa sẽ đến thành phố C, đến lúc đó cậu còn chưa trốn được thì chỉ còn kết cục lời nói dối bị vạch trần chờ đợi cậu mà thôi.

Cậu đau đầu nghĩ ngợi ở hàng ghế sau, cố tìm ra biện pháp để kéo dài thời gian.

Bỗng nhiên xe đột ngột phanh gấp làm cậu dúi người về trước, đầu đập vào lưng ghế.

Đến khi cơ thể bật lại theo quán tính thì đầu óc cậu đã ong ong quay cuồng.

... Đám người này lái xe kiểu gì thế, kỹ thuật còn tệ hơn mình nữa.

Hàng ghế trước nhanh chóng vang lên tiếng mở cửa, cậu vừa giơ tay xoa xoa cái trán liên tục bị thương của mình vừa ngó ra ngoài xem.

Khoảng cách giữa xe họ và chiếc Pickup phía trước còn không đến một mét, xem ra là vừa rồi Pickup xảy ra chuyện nên Tào Nghiên mới phải phanh gấp lại.

Hướng Gia Quân ngồi thẳng lên nhìn, trong màn mưa thân xe Pickup hình như hơi nghiêng ngả, một bên lốp xe bị lọt xuống hố đường.

Đằng trước Chương Hoành cũng xuống xe, đang kiểm tra tình hình cùng với Trịnh Khải Toàn, cuối cùng hai người ngồi xổm xuống bên cạnh lốp sau bên phải để xem xét. Lát sau Trịnh Khải Toàn ngẩng đầu lên, dùng tay ra hiệu cho Tào Nghiên.

[ĐM-Tận thế] Trốn Chạy Dưới Hoàng HônWhere stories live. Discover now