Chương 34

519 49 37
                                    

   Việt Nam như người mất hồn ngồi ngơ ngơ ngẩn ngẩn, đầu óc như trên mây mặc kệ những nữ hầu kia xoay cậu như chong chóng. Đến khi đám người hầu dẫn cậu thẳng đến phòng làm việc của tên Nazi. Việt Nam thở dài ngao ngán, chẳng lẽ cậu không thể thoát khỏi số phận bị người khác đè dưới thân sao?

   Thoát sao nổi, omega mà đòi đi đè ai.

   Nazi không có trong phòng, hẳn là đang làm việc, Việt Nam cũng không quan tâm lắm. Cậu quan sát trong phòng để xem có cái camera nào được gắn trong phòng hay không. Vừa hay....tụi nó cũng đang nhìn cậu.

   Việt Nam tự nhủ, được rồi cậu sẽ không táy máy tay chân đến cái bàn làm việc đầy giầy tờ kia đâu. Và thậm chí nó còn rớt đầy dưới sàn nữa, lần trước cậu đến nó không bừa bộn thế này. Việt Nam đành kiếm chỗ nào tránh xa đống giấy tờ đó, rồi ngồi xuống sofa nằm ngay cửa sổ phía bên kia.

    Việt Nam chưa muốn ăn kẹo đồng, nó đau lắm. Chờ đến khi cậu đánh được một giấc đến tối rồi thì Nazi, gã mới mở cửa đi vào. Việt Nam giật bắn mình tỉnh dậy nhìn gã. Trong gã có vẻ mệt mỏi, lúc này Nazi mới để ý Việt Nam đang ngồi phía bên kia.

   Gã khẽ cười ngoắc ngoắc tay ý cậu đi lại chỗ gã. Việt Nam đứng dậy đề phòng đi lại, cậu đi khá chậm, Nazi liền lên tiếng cảnh cáo.

   "Kiên nhẫn ta có hạn, đừng dở trò vô nghĩa với ta."

   Việt Nam nghĩ bây giờ có là JE hay Japan hay ai đó đến bắt cậu đi đều được, đừng có là ở chung với cái gã khủng bố tinh thần này.

   Một tay Nazi bóp cổ Việt Nam lôi đi, gã đến chỗ ghế rồi ngồi xuống, ném Việt Nam qua một bên. Sức cậu yếu hơn rất nhiều, không có khả năng phản kháng. Hơn nữa gã cũng giống như Ussr, gã là một alpha trội của trội, omega muốn phản được cũng chỉ là một trò đùa mà thôi.

   Việt Nam bị ném xuống mạnh bạo, đầu óc toàn sao, cậu ho khang, nước mắt sinh lý chảy ướt cả khuôn mặt. Nazi ngồi nhâm nhi dáng vẻ khổ sở của Việt Nam không khỏi thích thú. Cổ Việt Nam đeo còng sắt vốn đã khó chịu, gã lại bóp mạnh khiến cậu càng khó thở hơn, cần cổ trắng nõn in hằn dấu tay dần trở nên tím tái.

   "Đứng dậy, lại đây."

   Nazi không quan tâm, gã chỉ muốn có thứ gì đó để trút đi dục vọng cùng ham muốn bạo hành của gã mà thôi. Mà Việt Nam lại là món đồ chơi lần này gã tìm được.

   Việt Nam đứng dậy lảo đảo đi lại, cậu vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo sau khi bị Nazi mạnh bạo quăng xuống đất. Đến chỗ gã, một tay Việt Nam vịn tay Nazi, một tay vịn thành ghế để đứng vững, Nazi tỏ vẻ rất hài lòng về vật nhỏ này.

   "Ngươi cũng là nhân miêu, đuôi và tai cũng ngươi đâu? Thả chúng ra đi, đừng giấu chúng đi như vậy, ta sẽ không vui đâu."

   Nazi bế Việt Nam để cậu ngồi trên đùi gã, gã nhỏ nhẹ nói vào tai cậu. Việt Nam run rẩy để lộ ra đôi tai mèo cùng cái đuôi. Đôi tai sợ hãi cụp xuống, đuôi thì quấn quanh eo cậu không muốn ra. Nazi đưa tay vuốt thẳng cái đuôi ra, Việt Nam ngoan ngoãn quấn lên tay gã.
    "Ummmmmmmm....ức....ức.....ưmm...."

Tình Yêu Thời Chiến(HaremVietNam)Where stories live. Discover now