Chap 12: Máu và nước

1.9K 104 3
                                    


Kiko sau ngày hôm đó cô trở nên lo lắng và sợ sệt hơn, cô nhớ về khoảng thời gian lúc cô còn ở Nhật, khi đó cô chỉ mới 15 tuổi, tuổi cần phải được ăn, được ngủ, được bao bọc...

Hôm đó là một ngày mưa ,cô đi học về, vì là mùa mưa nên trời tối rất nhanh. Cô thực rất ghét phải về nhà, nói là nhà cũng không đúng, chính xác là một mái chòi ở gần sông. Nơi cô ở tách biệt hẳn với mọi người, cô đi nhậm chạp, cô chán ghét phải gặp hai người đó, người mà cô gọi là cha mẹ. ĐI từ xa cô đã nghe tiếng tiếng mẹ mình than khóc, cô vẫn cứ đi một cách chậm chạp, cô không lấy làm ngạc nhiên hay lo lắng gì, nó quá quen thuộc với một cô bé 10 năm nay sống trong hoàn cảnh như vậy...

Cô đứng ngoài mái chòi được bao bọc bởi những miếng gỗ mục nát với bao bì... cô nhìn qua một lỗ nhỏ, nhìn vào trong...

Người đàn ông có thân hình thô kệch, đầu tóc đã ngã sang màu hoa râm, trên khuôn mặt chi chít vết sẹo... đang giơ cao chiếc dây thừng đánh vào người đàn bà... bà ta hét đau đớn, người run lẩy bẫy cố bò vào sát vách, quần áo bà ta xộc xệch, mái tóc rối bù, hai tay chấp lại vái lấy vái để...

Ông ta không thèm để ý đến những cái lạy của bà ta, tiếp tục dùng dây thừng đánh ngang đánh dọc, ông ta nghiến răng ken két mà nói:

- Hãy chết đi! Sao mày không chết đi hả... chết đi...

Ông ta càng nói càng đánh mạnh hơn vào thân thể khốn khổ của người đàn bà, những lằn roi in sâu, có những nơi bị rỉ máu vì những trận roi chưa lành đã bị đánh vào... Bà ta sợ hãi, ánh mắt sọc máu nhìn ông ta van lơn...

- Xin... hãy...tha cho tôi... tôi xin ông...

- CÂM MIỆNG LẠI CHO TAO...

Cô bé ở ngoài chứng kiến hết tất cả những gì xảy ra trong đó, nó không hề khóc, hai tay nó nắm chặt ... ánh mắt Cô bé nhìn trân trân sau lưng người đàn ông, ánh mắt của nó chứa đầy sự hận thù căm ghét. Nó nhìn sang hai bên mình đang đứng, nhặt lấy một miếng mẻ sành, cầm chặt nó trong tay mình, rón rén đi đến sau lưng người đàn ông... Người đàn bà thấy thế thì lắc đầu nguầy nguậy... Ánh mắt nó không hề sợ hãi... nó dùng hết sự mình đâm miếng mẻ sành vào lưng người đàn ông trước mặt...

- AAAAA... CHẾT TIỆT... CON KHỐN NẠN

Ông ta đau đớn hét lên đau đớn, quay người ra sau, nắm lấy tóc nó vứt về phía người đàn bà...

- Tao nuôi mày đến chừng này, để rồi MÀY ĐỐI XỬ VỚI CHA MÀY NHƯ VẬY HẢ CON KHỐN KIA?

Nó không hề sợ hãi trước những tiếng hét ghê rợn của người đàn ông, nó nhìn thẳng vào ông, Ông ta tức giận nắm thật chặt chiếc roi thừng, vút vào nó thật mạnh... Người đàn bà vội đẩy đứa con của mình ra phía sau, rồi lãnh trọn cái đánh đau tới xương của ông ta...

- AAAAAAA... xin ông.... Cứ đánh tôi...đi, nhưng... nó là... con gái của ông...

Ông ta rít lên, vết thương sau lưng làm ông ta càng giận dữ hơn, giống như một con hổ muốn xé toạc con mồi trước mặt, ông ta đánh, rồi đánh vào thân thể của bà... ông ta nhìn bà bằng ánh mắt chết chóc...

[Longfic]( Nyongtory-GRi) Blue Rose & UWhere stories live. Discover now