Chương 6

214 20 0
                                    

Những mạch đập trên môi anh vô cùng sống động. Con tim tôi càng lúc càng bị nhói sâu bởi những luồng điện mà mỗi chuyển động của bờ môi anh tạo ra.

Sau cùng, bàn tay nóng bỏng của anh nắm lấy tay tôi, đưa nó áp vào vồng ngực mình

"Em có cảm thấy nó không..." – Anh thì thầm và nụ cười kề sát môi tôi – "Em có cảm thấy sự cuồng si của nó không?"

Cùng lúc anh bật cười, luồn những ngón tay vào mái tóc tôi.

"Anh yêu em, Vender."

"Em cũng vậy"

Thế rồi chúng tôi im lặng. Giữa màn đêm huyền ảo. Cửa sổ mở rộng. Ánh trăng sáng bên giường.

"Sáng mai em hãy còn ở đây với anh... được chứ?"

"Em sẽ không đi đâu cả, em hứa."

————————-

Vào gần 5h sáng, Rone và James đột nhiên đến. Họ muốn tôi đi khỏi nhà của Andrew.

James lái xe trong khi tôi quan sát 2 anh và Rone trong kính chiếu hậu.

"Cho em biết chuyện gì đã xảy ra"

Rone im lặng 1 chút rồi cuối cùng cũng quyết định cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra:

"Chị biết tin này sẽ làm em sốc... nhưng... 3 gã nghiện đã nhìn thấy tốc độ di chuyển của em...Đêm qua, sau khi rời khỏi bệnh viện đã mất tích vào khoảng 1 giờ sáng nay. Cảnh sát tìm thấy ba thi thể chết cháy nằm trong ba thùng rác gần ngoại ô. Chị chắc chắn người của Hoàng gia đã làm điều này. Vì 3 gã nghiện đã hò hét quá nhiều về tốc độ của em. Nhóm của John đang ở đây và theo thông tin của anh ta thì có kẻ trong số người thanh trừng của Hoàng Gia đọc được suy nghĩ kẻ khác. Trong thời gian họ rà soát ở đây nhất định sẽ không bỏ qua khu vực có mùi hương của Andrew và em. Điều đó có nghĩa là họ sẽ dễ dàng biết mối quan hệ của cậu ấy với em. Nhưng em yên tâm, chúng ta sẽ không để rủi ro xảy ra với Andrew. Sẽ không có chuyện gì nguy hiểm xảy ra đâu...."

Mặc cho những lời Rone nói, nhận thức tôi vẫn quá rõ về mối nguy hiểm một mất một còn. Cái đầu ma-cà-rồng này quá tinh nhạy đến mức nó đã phân tích đầy đủ toàn bộ mọi yếu tố của tình huống để đánh giá mức độ rủi ro trước cả khi tôi kịp chấp nhận sự thật. Nhưng đâu chỉ mình tôi sở hữu bộ óc siêu việt này. Những kẻ của Hoàng gia kia cũng vậy. Và chúng thì cực kì tàn bạo. Lồng ngực tôi như thiêu đốt. Họng tôi tự động gầm gừ. Tôi không muốn ở lại nghe thêm bất cứ lời trấn tĩnh nào của Rone nữa.

" Ngăn nó lại đi!"- James nói.

Cánh cửa xe hơi đã bị đạp tung dưới chân tôi từ đời nào. Tôi lao ngược trở lại nhà Andrew, để lại đằng sau tiếng cánh cửa bị gãy văng ra rất xa trước khi tiếp đất, tạo thứ âm thanh khó chịu và tiếng James đạp phanh cho chiếc xe dừng lại.

"Bình tĩnh lại đi Vender!"- Rone chạy phía sau tôi- " Nếu muốn tốt cho Andrew em phải bình tĩnh. Được chứ?"

Cảm giác muốn cắn giết sôi sục đến mức tôi tưởng như không phải là mình nữa.

"Vâng" – Tôi cố gằn lại, đáp lời Rone – "Em sẽ cố!"

Rone có phần nhẹ nhõm: "Chị sẽ đi gặp nhóm của John bây giờ. Họ đang ở rất gần đây. Đừng lo lắng. Hoàng gia là những người thích sòng phẳng vì vậy chúng ta có thể thương lượng về sự cố không may này. Em cứ ở bên Andrew cho đến khi nhóm John thông báo tin tức 

[Twilight Fanfic]Máu, hấp lực, định mệnh và yêuजहाँ कहानियाँ रहती हैं। अभी खोजें