Chương 16

154 16 0
                                    


Máy bay cất cánh lúc 8h sáng và đáp xuống Oasinhton vài tiếng sau đó.

Chỉ cần bắt một chiếc taxi là chúng tôi có thể về đến nhà mẹ Grin vào buổi tối. Quí bà của tôi đã chuẩn bị bữa tối cho Andrew. Nói như vậy có nghĩa rằng mẹ hoàn toàn ý thức về vấn đề thực phẩm của tôi. Tôi không thể quên được đôi mắt bà khi bắt gặp Andrew lần đầu tiên. Ánh mắt ấy khiến tôi an tâm. Mẹ tự hào về sự lựa chọn trên danh nghĩa Andrew là bạn trai của tôi. Tôi tiếc là mình chẳng có món quà nào thực sự ý nghĩa hơn túi cá bột của bố Carlos yêu quí. Tất cả những gì tôi có thể đem về cho mẹ mình là những món trang sức cực kì đắt tiền và hiếm có của Rone.

Sáng hôm sau, Andrew chính thức đưa tôi về Forks ra mắt mẹ anh. Đây là sự thật. Bố anh đã ra đi vĩnh viễn trong một vụ tai nạn thảm khốc. Bố anh ra đi và trách nhiệm của người đàn ông duy nhất trong gia đình đã sớm đè nặng lên vai anh.

Trời không mưa. Đây có thể coi là một hiện tượng hiếm có. Đấy là tôi cố trấn tĩnh mình bằng một điềm báo mà mình tưởng tượng ra bởi vì thực tế là bầu trời lúc nào cũng u ám như vậy từ khi chúng tôi bước chân xuống máy bay. Sương lúc nào cũng giăng đầy bốn phía. Ngôi nhà của mẹ anh nằm gần bìa rừng và trong nhà chỉ có hai phụ nữ.

Tôi không gặp quá nhiều khó khăn với mùi hương của họ vì dù sao thì mùi hương của Andrew đã trực tiếp tôi luyện khả năng chịu đựng của tôi suốt hơn một năm qua rồi. Mẹ Andrew là người phụ nữ đẹp nhất mà tôi từng gặp. Lý giải tại sao Andrew lại điển trai đến vậy. Bà có một mái tóc bạch kim khá đẹp dù tuổi tác đã hơn 40, một đôi mắt xanh dịu dàng đem theo ánh nhìn đôn hậu cùng một gương mặt hiền từ. Mẹ anh đã rất vui mừng khi chào đón chúng tôi ở cửa. Chị gái Andrew – Judy là một cô gái khoảng 20 tuổi, tóc đen, có đôi mắt giống hệt như của mẹ anh nhưng trông có vẻ sắc lạnh hơn. Trong đôi mắt đó, nỗi ngỡ ngàng đã không thể bị che giấu khi nhìn vào tôi. Hẳn chị ấn tượng với vẻ ngoài hoàn hảo của một ma cà rồng là tôi.

Andrew chào mẹ mình bằng cách ôm lấy bà.

" Anh Heath không cùng về với chị sao Judy?"- Anh hỏi sau khi đã buông mẹ mình ra.

" Không. Anh ấy bận"- Judy đáp với một giọng lãnh đạm khiến tôi có cảm tưởng như cô không hề mặn mà với tình chị em.

Andrew ôm sát lấy tôi vào ngực anh và giới thiệu với một nụ cười rạng rỡ: " Đây là Lavender, thưa mẹ".

" Rất vui được gặp cháu, Vender"- Bà Issabella, mẹ anh, mỉm cười trìu mến, đôi mắt long lanh.

Tôi cũng mỉm cười đáp lại. Và, thêm một nụ cười gần như tương tự với Judy. Tim cô gái như ngừng đập hai giây và gương mặt thì như ngây ra trước nụ cười xã giao đó của tôi.

Bà Issabella nắm lấy bàn tay đã đeo găng đen của tôi và kéo vào trong.

Chúng tôi đã có cả buổi sáng chủ nhật ở nhà mẹ anh. Trong khi Judy hầu như chỉ giành thời gian với đống bài tập trong phòng mình thì tôi không quên ghi điểm với mẹ Andrew bằng việc trổ tài nấu nướng- tất nhiên! Điều duy nhất mà tôi cảm thấy an tâm là thời tiết "thở ra khói" của Forks lúc bấy giờ. Như vậy thì tôi sẽ được mặc áo khoác liên tục và không làm mẹ Andrew giật mình bởi sự lạnh lẽo sau lớp áo khoác đó nếu bà có lỡ chạm vào người tôi.

[Twilight Fanfic]Máu, hấp lực, định mệnh và yêuOnde histórias criam vida. Descubra agora