Chương 2

25.4K 1.7K 905
                                    

Cảnh Nghiêm nhìn xung quanh, thấy chính mình đang ở trong một quán bar ồn ào vô cùng. Ánh đèn chớp nháy liên tục, nhạc nhẽo xập xình đinh tai nhức óc, tiếng reo hò của đám trẻ không biết lấy năng lượng từ cõi hư vô nào tới. Cảnh Nghiêm nhíu mày thực chặt, dự định đứng dậy. Thế nhưng chưa kịp rời khỏi ghế, hắn phát hiện bản thân đang bị một người giữ chặt lấy eo. Quay lại nhìn thì thấy đó là một gã đàn ông gần ba mươi, cả người nồng nặc mùi rượu, miệng còn đang phì phèo điếu thuốc lá, nhìn là biết rõ ràng đã say.

Kinh tởm.

Cảnh Nghiêm mười năm trời không tiếp xúc với con người hiện tại bị chạm vào bởi một kẻ bẩn thỉu xa lạ, nhất thời thích nghi không được. Đương lúc hắn muốn vùng ra, đầu hắn đột nhiên nhói đau. Cơn đau chỉ kéo dài trong chốc lát, thế nhưng đủ làm hắn khó chịu. Chưa kịp hỏi điều gì, thông tin đã xộc vào trong não hắn. Lông mày Cảnh Nghiêm nhíu chặt tới độ có thể kẹp chết được ruồi, thế nhưng hắn vẫn im lặng xem qua một lượt.

Ở thế giới này, hắn tên là Tạ Cảnh Nghiêm, con trai duy nhất của nhà họ Tạ, vốn sở hữu một công ty chuyên kinh doanh phần mềm và điện thoại thông minh. Hoặc ít nhất đó là hắn nghĩ thế.

Vào ngày giỗ một năm của Tạ lão gia tử, ngay trước ngày giỗ ba năm của mẹ hắn, cha hắn, Tạ Khoan, người mười mấy năm trước chấp nhận vào ở rể Tạ gia, đem về một người phụ nữ và một đứa con riêng. Chính vào lúc này, bi kịch của Tạ Cảnh Nghiêm bắt đầu.

Đứa con riêng kia tên là Tạ Cảnh Nam, chỉ kém Tạ Cảnh Nghiêm hai tuổi, nhưng lại học chung một năm với hắn ở đại học. Chỉ khác là Tạ Cảnh Nghiêm học Kinh tế, còn thằng nhóc kia học Công nghệ thông tin. Vốn mười bảy tuổi học đại học năm hai đã vô lý, Tạ Cảnh Nam còn được gọi là thiên tài, được đồng học ngưỡng mộ, thậm chí còn quen biết cả mấy hacker nước ngoài, nhiều lần được giúp đỡ.

Lạ lùng. Nghe đã thấy sặc mùi nhảm cức.

Thôi thì tạm thời bỏ qua. Không chỉ có vậy, ở trong nhà, mặc dù Tạ Cảnh Nghiêm cực kì bất mãn với mẹ con Tạ Cảnh Nam, thế nhưng cũng không nói cái gì, tất cả chỉ để làm hài lòng Tạ Khoan. Thế nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Tạ Cảnh Nam liên tục đặt điều vu khống, hơn nữa ở bên ngoài sai người làm khó Tạ Cảnh Nghiêm đủ điều, bởi vì mẹ con cậu ta nghĩ rằng đó là những gì hắn xứng đáng nhận được sau khi hưởng tất cả những gì vốn thuộc về mẹ con cậu ta.

Seriously motherf*cker???

Hít một hơi, hắn tạm thời bỏ qua sự vô lý đó. Đời mà, đương nhiên chuyện vô lý nhưng vẫn vô cùng hợp lý lúc nào chẳng có.

Vốn Tạ Cảnh Nghiêm cũng chẳng phải loại hiền lành gì. Hắn ở nhà làm hài lòng Tạ Khoan và ông nội đơn giản chỉ để nhẹ nhàng thừa hưởng gia tài và một phần cũng vì mẹ hắn nữa. Thế nhưng khi hắn biết những gì Tạ Cảnh Nam làm cho mình và bộ mặt thật của Tạ Khoan, hắn quyết không ngồi yên nữa mà đứng dậy đáp trả. Lúc này, bi kịch thực sự của đời hắn bắt đầu.

Mỗi lần hắn muốn đẩy Tạ Cảnh Nam vào đường cùng, cậu ta lại sẽ tìm được đường sống trong chỗ chết. Mỗi lần hắn muốn hại cậu ta thân bại danh liệt, lại sẽ có người đứng ra giúp cậu ta minh oan, đưa ra những bằng chứng mà hắn chẳng ngờ là có tồn tại. Không chỉ thế, ngay cả cô gái mà Tạ Cảnh Nghiêm thầm thích bao lâu cũng vì Tạ Cảnh Nam mà vứt bỏ hắn. Cũng dễ hiểu thôi, gái nào lại thích đi với một thằng đàn ông lòng dạ bẩn thỉu hại chính em trai cùng cha khác mẹ của mình chứ.

[ĐM/Khoái Xuyên] Truy Thê Lộ TuyếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ