Chương 59

486 25 3
                                    

Nếu Giang Trạm Kiều khi đối mặt với một củ cà rốt đang rung thì nghi hoặc không hiểu, thì khi mở tất cả những món quà trong hộp, hắn đã bị đại kinh thất sắc rồi.

Đủ loại đồ vật kỳ lạ nằm rải rác chất đống trên bàn, Giang Trạm Kiều không dám nhìn lần thứ hai, hắn bước đến bên giường dùng tay chân nhấc điện thoại di động lên, gửi một tin nhắn cho thủ phạm với khuôn mặt đỏ bừng.

[Giang Trạm Kiều: Ảnh]

[Giang Trạm Kiều: Đây là cái gì! ! 】

Lâm An nhanh chóng trả lời.

[Lâm An: Vừa mở? 】

[Lâm An: Không thấy sao? Máy rung , trứng rung và những thứ tương tự, hehe, tôi đã mua những cái bán chạy nhất với những đánh giá tốt nhất, chắc chắn hoạt động rất tốt]

【 Lâm An: Còn có những thứ khác, vòng cổ cùng còng tay, đều có áp ở phía dưới? 】

Khuôn mặt của Giang Trạm Kiều đang chảy máu.

[Giang Trạm Kiều: ...Tại sao ngươi lại gửi những thứ này? 】

[Lâm An: Chúng ta đều là người lớn, lấy lòng thân thể không phải là bình thường sao, nhưng phải chú ý an toàn vệ sinh, nếu không biết chơi, để Trần Dã dạy cho ngươi]

Không biết Lâm An trong đầu nghĩ tới cái gì, Giang Trạm Kiều che đi khuôn mặt đỏ bừng, một lúc sau cầm lấy một cái túi đã mở ra chụp ảnh.

[Giang Trạm Kiều: Không phải trọng điểm]

[Giang Trạm Kiều: Ảnh]

[Giang Trạm Kiều: Đây là cái gì? T_T]

[Lâm An: Cái này, đồ lót gợi cảm, không mở ra nhìn sao? 】

【 Giang Trạm Kiều: Ta xem rồi 】

Giang Trạm Kiều mím môi, cố gắng kìm nén hô hấp.

[Giang Trạm Kiều: Nhưng]

[Lâm An: Còn nhưng cái gì! Cho tiểu tình nhân các ngươi thêm hứng thú, mặc lên siêu đẹp]

【 Lâm An: Mấy giờ rồi biết không, ngươi xác định muốn phí thời gian tán gẫu với ta sao? 】

Giang Trạm Kiều bạo lực đến mức đánh rơi điện thoại. Hắn hai má đỏ bừng nhìn túi trong tay, xuyên qua màng nhựa màu hồng nhạt, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có mấy mảnh vải mỏng buộc dây, ngay cả bóng dáng của quần lót cũng không thấy.

Phải mặc sao ...?

Hắn ngập ngừng lẩm bẩm trong lòng.

Mặc lên thật sự sẻ đẹp sao?

Quan trọng nhất là...

Anh trai sẽ thích quần áo như vậy sao?

Màn đêm mờ mịt bao trùm cả biệt thự, kim phút của đồng hồ chậm rãi di chuyển về phía trước theo thời gian trôi qua, gò má Giang Trạm Kiều ửng hồng bất thường, nhịp tim loạn nhịp, cài cúc áo, hắn cuối đầu bước ra khỏi phòng căn phòng của mình.

Vài ngọn đèn tường màu vàng ấm áp được thắp sáng trong hành lang, Giang Trạm Kiều lo lắng bước đi và đứng yên trước cửa phòng của Trần Dã.

Liệt Khuyển - Chương QuảWhere stories live. Discover now