Chương 62

594 19 0
                                    

Những đợt thao lộng mãnh liệt như vậy dễ dàng làm cổ tử cung mỏng manh sưng lên, quy đầu to tròn cắm sâu vào cổ tử cung mập mạp trướng phồng để phun tinh dịch, lần này số lượng nhiều hơn lần đầu tiên, chờ đợi Trần Dã cảm thấy thoải mái Sau khi xuất tinh xong, Bụng dưới của Giang Trạm Kiều đã tràn đầy tinh dịch nhô lên một đường cong nhẹ.

Chóng mặt cực độ khoái cảm hồi lâu không tiêu tan, Giang Trạm Kiều khóc thảm, đầu mũi cùng đuôi mắt đều thấm đẫm nước mắt, nước miếng cùng nước mắt không tự chủ được chảy ra một mảng lớn ga giường dưới mông ướt đẫm biến thẩm màu, chứa đầy hỗn hợp dâm thủy và tinh dịch.

Hắn còn không có hoàn toàn tỉnh lại, liền cảm giác được Trần Dã lại đem hắn từ trên giường bế lên, vốn tưởng rằng Trần Dã sẽ tiếp tục làm, tinh dịch rót đầy bụng dưới trái phải lắc lắc, dọa cho hắn sợ hãi. bắt đầu nhẹ nhàng nức nở, hai tay ôm lấy bả vai Trần Dã, hoảng sợ lắc đầu: "Không được, không thể làm nữa anh ơi, ô ô ô bụng em đầy rồi..."

Trần Dã vẫn đang thở hồng hộc, nghe thấy câu nói hoảng loạn của Giang Trạm Kiều thì không nhịn được cười, trong đầu nảy ra ý nghĩ xấu, hắn dụi chóp mũi vào dái tai mềm mại của Giang Trạm Kiều, nhỏ giọng trêu chọc Giang Trạm Kiều: Còn chưa đầy mà, mới làm hai lần sao có thể đầy, phải làm thêm mấy lần nữa mới có thể cho bảo bảo no bụng."

Âm hộ sưng tấy tê dại đột nhiên hưng phấn co rút, dịch trắng đục rỉ ra từ giữa hai chân rơi xuống sàn, Giang Trạm Kiều run rẩy thút thít, khóe mắt lại trào ra vài giọt nước mắt, khàn giọng cầu xin tha thứ: "Ô...Không, không được, thực sự không được, nó sẽ hỏng mất... ô...ô"

Thấy Giang Trạm Kiều thực sự mệt mỏi, Trần Dã thương tiếc hôn lên mặt Giang Trạm Kiều, thấp giọng giải thích: "không làm nữa bảo bảo, giường này ướt quá không ngủ được, chúng ta về phòng em đi."

Thể lực của Giang Trạm Kiều rất kém, bình thường hắn không thích tập thể dục, thỉnh thoảng Trần Dã còn rủ hắn chạy bộ vào buổi sáng, đầu hôm có lẻ hắn còn tốt, nhưng sáng hôm sau lại dậy không nỗi còn làm nũng nằm trên giường. Làm tình vốn đã tiêu hao sức lực, Trần Dã ở trên giường cũng quá hung ác, tựa hồ muốn xé nát Giang Trạm Kiều ăn vào bụng, nhưng hiện tại làm hai lần đều không chịu nổi rồi. đùi căn yếu ớt run rẩy, tay chân mềm nhũn vô cùng, vòng tay của Trần Dã thật ấm áp, Giang Trạm Kiều nằm trên vai Trần Dã mệt mỏi không mở nổi mí mắt nên chỉ khẽ gật đầu đáp lại .

Trong hành lang vang lên tiếng bước chân, Trần Dã bế Giang Trạm Kiều về phòng. Cùng với tiếng nắm cửa cọt kẹt, trong đầu Giang Trạm Kiều chợt lóe lên một thứ gì đó, nhất thời đánh mất cả cơn buồn ngủ, hắn vội vàng mở mắt ra, hét lớn: "Chờ, chờ một chút!"

"Hả?" Trần Dã nghiêng đầu, nhưng bước chân không có dừng lại.

Hắn đưa tay bật đèn tường, ánh mắt vô tình quét qua căn phòng, khi ánh mắt chạm phải đống đồ lộn xộn trên đầu giường, động tác của hắn đột nhiên dừng lại.

Xong rồi.

Giang Trạm Kiều hét lên trong lòng, tuyệt vọng vùi đầu vào vòng tay của Trần Dã.

Liệt Khuyển - Chương QuảWhere stories live. Discover now