Chương 14: Dụ dỗ Diệp Dao là lỗi của gay

14.1K 808 126
                                    

Trong phòng tắm vừa nóng vừa ẩm này, bàn tay đặt sau gáy của Diệp Dao nóng đến mức không thể phớt lờ.

Lục Tầm nhẹ nhàng vỗ gáy thịt nhẵn nhụi trong tay, hắn hơi nheo mắt lại: " Lần này tôi giải thích chưa đủ rõ ràng sao?"

Hắn cảm thấy mái tóc mềm mại của Diệp Dao cọ vào má mình, liền đuổi theo cọ cọ vào người cậu, ôn nhu nói: "Cậu đừng tưởng tôi đối với ai cũng có thể, tôi không tùy tiện như vậy."

Khoảng cách giữa bọn họ gần như vậy, Lục Tầm nghe được hô hấp của Diệp Dao, càng ngày càng gấp rút.

Lục Tầm còn chưa kịp thắc mắc tại sao Diệp Dao lại thở gấp như vậy, đột nhiên bị đẩy ra.

Khoảng cách giãn ra, Lục Tầm thấy rõ mặt của Diệp Dao.

Có lẽ là bởi vì trong phòng tắm, không khí nóng lâu, khuôn mặt xinh đẹp kia hiện lên một tầng ửng hồng, Diệp Dao hai mắt mở to hơn bình thường, trong đôi mắt đẹp kia có rất nhiều cảm xúc, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra là sự hoảng loạn.

"Làm sao vậy?" Lục Tầm nghi hoặc vươn tay, muốn sờ mặt của Diệp Dao, "Tôi nói như vậy khó nghe à, làm cậu chán ghét sao?"

Hắn thừa nhận, những câu mới vừa nói kia quả thực có chút sến sẩm, nhưng cũng là điều thật lòng hắn muốn biểu lộ. Lời nói thật lòng vừa rồi, chỉ là có chút sến.

Lục Tầm còn muốn nói thêm gì đó, liền bị Diệp Dao trừng.

Lục Tầm ngậm miệng đối diện với Diệp Dao, sau đó chỉ thấy Diệp Dao cầm lấy một cái khăn lông, đem khăn mặt che ở trên mắt hắn.

"Cũng không cho nhìn tôi." Diệp Dao nói.

Lục Tầm không rõ vì sao, nhưng rõ ràng mặt của Diệp Dao có chút không đúng lắm, hắn thu liễm chính mình, hiện tại người khác nói hắn đi hướng đông thì hắn không dám đi hướng tây đi, không có chút ý định phản nghịch.

Diệp Dao cuối cùng cũng có thời gian có thể bình phục lại nhịp tim của chính mình, chuẩn bị lại biểu cảm của mình.

Cậu hiểu rất rõ về Lục Tầm, họ là bạn thân của nhau, vì vậy Lục Tầm thích ở bên cậu bất kể cậu làm gì. Theo quan điểm của Lục Tầm, đó có lẽ là thuật lại một sự thật đơn giản.

Cậu là bạn thân nhất của hắn, vì vậy chỉ có thể là cậu, không còn ai có thể.

Nhưng từ quan điểm của cậu... từ quan điểm của người thích thầm hắn, những gì Lục Tầm nói nghe giống như một lời tỏ tình, đủ để tạo nên những cơn sóng trong lòng cậu

Diệp Dao vội vàng rửa sạch bọt cho Lục Tầm và tắt nước.

Chuyện còn lại Lục Tầm có thể tự mình xử lý, Diệp Dao không định sẽ giúp hắn.

Cậu mở cửa phòng tắm ra một chút, trước khi rời đi để lại một câu nói: "Sau đó không cần nói chuyện buồn nôn như vậy, tôi không thích."

Cửa phòng tắm mở ra liền đóng lại, Diệp Dao rời đi, Lục Tầm cầm lấy khăn mặt che đôi mắt của chính mình, suy tư.

Hắn nhớ lại vẻ mặt của Diệp Dao mà hắn đã thấy, có sự kinh ngạc và hoảng sợ đã biến mất, và còn có một cảm xúc khác rất rõ ràng là hạnh phúc.

Em thử trốn lần nữa xemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ