C3: Thời tới rồi

1.8K 104 0
                                    

Nãy giờ Duyên gọi cho anh Đỗ Long 3 cuộc rồi mà vẫn không thấy anh nghe máy. Tối qua anh nhắn tin hẹn cô trưa nay qua shop để thử đồ. Anh còn dặn đi dặn lại là trước khi qua phải gọi, để lỡ anh đang bên ngoài thì chạy về shop còn kịp. Vậy mà giờ lại không nghe máy.

Duyên thấp thỏm không yên, nên cứ vậy lái xe đến thẳng cửa hàng của anh Long luôn.

- Anh Long có ở shop không em? – Duyên hỏi bạn nhân viên

- Dạ từ sáng giờ ảnh chưa ghé tiệm, chị vô phòng chờ ngồi xíu nha, em lấy nước cho chị.

Duyên vô phòng chờ, vẫn chưa có cuộc gọi nào từ anh Long. Cô chỉ biết thở dài, cũng không định gọi thêm, khi nào anh thấy cuộc gọi nhỡ sẽ tự gọi lại cho mình.

Tầm 20 phút sau đó, Duyên nghe có tiếng người vào tiệm, bên ngoài cũng ồn ào hẳn lên. Cửa phòng chờ mở tung ra.

- Anh nè !!! Em chờ anh lâu lắm không? – Đỗ Long nở một nụ cười sượng trân

Duyên giả vờ đang xem điện thoại và chỉ ngước nhìn lên thoáng qua, không trả lời anh. Cô làm mặt giận.

- Thôi mà, anh xin lỗi. Váy xong rồi này, để anh lấy ra cho em thử liền. Một phát là ăn ngay, đừng lo gì cả !!

Nói rồi anh vội vàng vào bên trong lấy váy, anh biết cô rất nóng lòng muốn thử thiết kế lần này, vì nghe đâu sự kiện lần này khá quan trọng. Duyên cũng bỏ điện thoại xuống, đứng lên ngó nghiêng các bộ khác trong phòng chờ.

- Đây, siêu phẩm mới ra lò, xem ý tưởng của anh có đúng với mong đợi của em không? – Anh Long phấn khởi giơ chiếc váy lên.

- Cũng được, để em vào thử xem sao đã.

Cô lấy váy từ tay anh Long rồi đi thẳng vào phòng thử, không quên nguýt mắt nhìn anh lần nữa, thể hiện ý giận dỗi vẫn còn nguyên.

- Trời, đẹp lắm Duyên ơi. Tổng thể quá ok rồi. Lúc phác thảo bộ này anh không nghĩ nó hợp với em đến vậy nha. – Đỗ Long khen thật lòng, Duyên vừa bước ra là anh đã thấy ưng ý rồi.

- Dạ, phía trước em thấy ok rồi, mà anh kéo khóa phía sau lên chút nữa dùm em với. – Duyên xoay lưng về phía anh Long nhờ giúp.

- Ê, sao khúc này hơi chật rồi, không kéo lên được nữa. Em có lên ký không vậy?

Duyên quay lại nhìn anh, ánh mắt nửa phần hờn dỗi, nửa phần buồn rầu.

- Chắc em tăng cân rồi, mấy tuần nay đi làm suốt, em ăn ngoài, hơi mất kiểm soát.

- Thôi không sao hết, anh cho thợ sửa liền, nới ra 2 li là vừa đẹp.

- Dạ, vậy ngày mốt em qua lấy cũng được. – Duyên nói rồi buồn hiu đi vào trong thay đồ.

Vừa bước ra, cô đã thấy anh Long ngồi ở ghế sopha, trên bàn còn có 2 ly trà sữa. Anh cầm một ly lên uống lấy uống để.

- Ngon lắm, anh mua cho em một ly nữa nè, ngồi chơi xíu rồi hãy về.

- Đó, cứ vậy rồi mỗi lần cho em thử đồ cái nói này nói kia.

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênWhere stories live. Discover now