C33: Ai là người rời đi

1.6K 102 12
                                    

Ở ngoài một hồi lâu, Triệu cũng hơi lo nên trước tiên cứ vào xem Duyên thế nào đã.

Nhưng trước mắt chị là căn phòng trống trơn. Cũng không nghe tiếng động gì trong nhà tắm, chị sợ Duyên nôn đến ngất đi trong đó nên vào tìm.

Nhà tắm cũng không có ai.

Nhìn khắp phòng một lượt, ba lô Duyên cũng mang theo rồi. Thuốc và nước chị để vẫn còn nguyên đó. Một chút tức giận nhóm lên trong lòng. Nhưng tim Triệu đau thắt lại khi ý thức được là Duyên đã bỏ đi.

Chị lao ra khỏi phòng lại gặp Song Luân – MC của chương trình. Bạn ấy đang đứng trước cửa phòng, thấy chị đẩy cửa ra thật mạnh thì cũng bị giật mình.

- Chị Triệu! Em tới tìm hai người đi quay thêm một đoạn phỏng vấn nữa!

- Ủa nãy tụi chị quay rồi, còn thiếu nội dung gì nữa hả Luân? – Triệu mất tập trung, lòng chị đang như lửa đốt.

- Dạ, có phát sinh thêm. Mà chị tính đi đâu vậy?

- À, chị có việc cần nghe điện thoại một chút. Lát nữa xong việc chị với Duyên ra quay nha. Em thông cảm đợi chị chút nha!

- Dạ, ok, từ từ cũng được chị.

Triệu gật đầu cảm ơn rồi vội vã rời đi. Chị không muốn Luân và cả ekip phải nháo nhào đi tìm Duyên. Một phần chị rất muốn giữ hình tượng cho Duyên, vì trực giác chị mách bảo tình hình của cô đang rất tệ. Chị không muốn những hình ảnh này lọt vào máy quay.

Triệu sẽ đi tìm Duyên một mình.

Chị chạy ra chỗ những bậc thang lúc nãy ngồi. Chỗ này rộng quá, trời lại tối đen như mực. Dáo dác tìm một vòng vẫn không thấy Duyên.

Nếu đã vác theo ba lô, nghĩa là Duyên định đi đâu đó thật xa, không phải kiểu đi dạo vòng vòng gần đây.

Nghĩ vậy, chị chạy ra hướng đường lớn. Lúc này ekip cũng về nghỉ gần hết rồi, đường cũng vắng hoe.

Vừa đi Triệu vừa dò đoán đủ thứ. Duyên là tự trách bản thân mình hay là giận chị mà muốn bỏ về trước một mình.

Hay là không về Sài Gòn mà vẫn cái tính trẻ con ương bướng như cũ, cứ đụng chuyện là bất chấp bỏ đi.

Hay là bệnh tâm lý của Duyên lại tái phát, cô đi vì trầm cảm, vì không nhận thức được về thời gian, phương hướng. Những áp lực suốt khoảng thời gian dài và cú sốc bị loại cuối ngày hôm nay cũng tác động rất nhiều đến tâm lý của cô.

Nghĩ đến đó thôi, cả người Triệu đổ đầy mồ hôi, nhưng lạnh toát.

Không phải lần đầu tiên chị đi tìm Duyên, nhưng lần này lại có linh cảm rất xấu.

Triệu chạy không quá nhanh, vì hai chân chị cũng đuối lắm rồi. Trời tối quá, chị chỉ có thể tập trung nhìn trên đường lớn, dưới ánh đèn đường le lói.

Vừa chạy phớt qua một tán cây cao bên đường, ngờ ngợ có bóng dáng chiếc áo cam, Triệu vội vàng quay lại.

- Gấu!!!

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênOnde histórias criam vida. Descubra agora