C50: Cho em

3.6K 144 27
                                    

- Ưmm...Gấuuu...

Triệu chống hai tay vào tường làm điểm tựa. Trong khi Duyên vừa mở vội dây kéo sau lưng chị, vừa kéo một bên dây áo hững hờ trên vai xuống. Cứ thế để chiếc váy rơi tự do xuống nền. Động tác mở bra cũng dứt khoát nhanh gọn. Cô đem cả người mình lập tức áp sát vào lưng chị. Đôi môi cứ thế hôn điên cuồng vào sau tai, sau gáy chị. Khiến Triệu rùng mình lên từng cơn.

Từ lúc xuống xe, vào thang máy lên nhà, Duyên bắt đầu có phản ứng trở lại. Cô chủ động nắm tay chị, còn siết rất chặt. Triệu cũng có thể hình dung ra cô muốn gì rồi. Nhưng không thể nghĩ nổi là bạn Gấu lại tấn công chị ngay sau cửa nhà như vậy.

Ngoại trừ việc tháo giày ra thì Triệu chưa kịp làm gì cả.

Chiếc váy anh Hòa chuẩn bị cho chị thật đáo để. Duyên chỉ cần một nốt nhạc đã khiến trên người chị bây giờ chỉ còn lại mỗi chiếc quần bảo hộ.

Triệu nghe đầu ngực đau nhói, vì hai tay Duyên từ phía sau hướng tới rất thuận thế ôm trọn lấy khuôn ngực căng tràn của chị. Cô liên tục xoa nắn không theo bất cứ quy lực nào cả. Triệu chỉ biết thở dốc, theo bản năng ưỡn cong người về phía trước để tránh bớt lực tay của cô.

Duyên trải rộng những nụ hôn trên vai chị, rồi chợt dừng lại ở chỗ hoa hồng. Cô hít vào một hơi thật sâu, cố kiềm chế ý nghĩ điên rồ của mình. Thật muốn cắn vào đây một cái cho hả giận.

Triệu không hiểu vì sao Duyên đột ngột dừng lại. Hai tay cô xuôi xuống để hờ ở eo chị, không còn làm loạn bên trên nữa.

Chị lắng nghe hơi thở khó nhọc của bạn Gấu ở chỗ bả vai phải của mình.

Duyên chần chừ rồi đặt lên đó một nụ hôn rất nhẹ. Cô gục đầu vào vai chị, bất lực.

Cô thua chị thật rồi. Trước đây và bây giờ vẫn vậy. Có đau, có giận cách mấy cũng không muốn làm tổn thương chị dù là thể xác hay tâm hồn.

Quá khứ của chị và người đó cô không can dự.

Và còn phải học cách tôn trọng những điều xưa cũ của người mình thương. Dù là hạnh phúc hay khổ đau, thì cũng là người Triệu đã từng thương. 

Duyên im lặng đến đáng sợ. Triệu muốn biết bạn Gấu đang nghĩ gì. Chị vội quay người lại đối diện  với cô.

Ánh mắt vô định của Duyên làm chị xót xa vô cùng. Bạn Gấu hẳn là vừa giận vừa thương chị nên không biết phải làm gì tiếp theo.

Bây giờ đến lượt Triệu không thể chờ thêm được nữa. Chị đáp trả chân tình của cô bằng lời nói chưa đủ, bây giờ phải dùng cả hành động để chứng minh.

Chị vòng tay qua cổ, kéo Duyên gần kề lại mình. Ánh mắt quyết liệt của chị nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh sắp khóc của cô. Lưng chị dựa hẳn vào tường, sẵn sàng bắt đầu những nụ hôn triền miên.

Chị nhắm mặt thật chật, ngấu nghiến đôi môi thơm mềm của Duyên. Bằng tất cả yêu thương và bù đắp, chị thật sự muốn hôn đến khi nào bạn Gấu tỉnh táo nhận ra chị vẫn luôn ở đây, không bỏ đi đâu cả, cũng chưa từng động lòng với ai cả.

[TRIỆU DUYÊN] - Trời ban mỗi chữ DuyênWhere stories live. Discover now